yêu thầy có được không

Nhưng. Chúa không đòi hỏi nơi Phêrô về tài năng, thông thái, khôn ngoan mà chỉ đòi hỏi lòng mến Chúa. Sau ba lần hỏi "con có yêu mến Thầy không", là ba lần Phêrô xác định lòng yêu mến, và Chúa trao Giáo hội cho Ngài. Trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em. Nếu Thầy đi dọn chỗ cho nó mới sinh được nhiều hạt khác. Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, Thế là nữ sinh này đem lòng yêu thầy giáo, ông sếp, chú hàng xóm… - những người đàn ông hơn mình hàng chục tuổi, thường đã có vợ con đề huề. 3. Con gái rượu cứng đầu được cha mẹ cưng chiều, cung phụng, thoải mái chi tiêu, thích gì được nấy. Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô. Lời giải đáp cho con không còn là ẩn số Mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la. Ở nơi xa theo hương bay của gió, Con gởi lòng mình tôn kính đến thầy yêu" Lời cảm tạ. Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả Yêu ᴛнươnɢ. Người mẹ có tình yêu và sự dịu dàng sẽ giúp làm phong phú thêm cảm xύc của con, một tronɡ những điều con có thể học được từ mẹ là sự tốt bụɴg và ấm áp. thậm chí có những điều thầy không dạy được nhưng mẹ lại dạy được. Muốn con ngoan Hơi thở có mùi amoniac: Sự tích tụ của các chất thải trong máu (được gọi là chứng urê huyết) có thể khiến thức ăn có vị khác đi và khiến hơi thở có mùi. Bạn cũng nhận thấy rằng bạn không thích ăn thịt nữa. Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. Skip to contentGiới thiệu Ebook Tác giả phlien04 Thể loại Ngôn Tình, Truyện Teen Nguồn Trạng thái Tới chương 48 Chương cuối Chương 42Giới thiệu truyệnThể loại HUẤN VĂNNam chính Nguyễn Hoàng Sơn là người thuộc tuýp trong nóng ngoài lạnh. Đối với những người thân quen thì thực sự vui vẻ gần gũi, còn đối với người ngoài thì vô cùng lạnh lùng ít chính Phạm Thùy Linh là một cô gái tuy có chút bướng bỉnh nhưng rất dễ thường. Là người sống tình cảm, học lực trung bình, nhà cũng có điều kiện gia giáo…Download Ebook Yêu Thầy… Có Được Không??? – phlien04 Tới chương 48Ebook Yêu Thầy… Có Được Không??? – phlien04 – Tới chương 48 Epub – Tới chương 48Ebook Yêu Thầy… Có Được Không??? – phlien04 – Tới chương 48 Prc/Mobi – Tới chương 48Ebook Yêu Thầy… Có Được Không??? – phlien04 – Tới chương 48 Pdf – Tới chương 48 -Tối nay có muốn ngủ chung không?Hoàn toàn trong sáng nhé -_- đừng có nghĩ bậy bạ, không ngoan đâu -Muốn muốnn-Gật gật đầu-Vậy giờ làm bài tập đi rồi ăn ngủ trưa đầy đủ, thầy đi có việc rồi về mua kem cho nhé. Tối cho sang phòng thầy ngủ..-Vỗ vỗ đầu anh , dẫu sao vẫn là trẻ con, vừa vào cấp 2 , đã giả vời trưởng thành với ai rồi? Tại sao lại không có quyền được trẻ con trước mặt thầy-người thân thuộc nhất….-Vâng… -Dù vậy nhưng anh rất hiểu chuyện , không tò mò nhiều, thầy đi công việc tất nhiên sẽ ngoan ngoãn không để thầy phiền lòng-Hôm nay bác giúp việc nghỉ rồi, thầy nấu cơm cho em để trong tủ lạnh. Bao giờ ăn thì xới cơm ra, xới xong nhớ đóng nắp nồi cơm vào. Còn nữa, hâm nóng đồ ăn lên, nhớ dùng lót tay mới được cầm vào nồi , cẩn thận không bỏng. Thầy đi đây…-Bye bye….-Anh ngồi bàn học vẫy vẫy tay. Ở nhà 1 mình không thể nào tránh khỏi lo sợ, sợ ma rồi sợ trộm… Vốn căn nhà đã rộng rãi vắng vẻ, nay lại không còn ai, tất nhiên là rất đáng sợ. Nam nhi thì nam nhi? Ai bắt phải dũng cảm nào?? Nghĩ vậy liền ôm cái bụng đói lên giường nằm ngủ, cho đỡ đói -Sơnn… dậy đi. -Đang chìm trong mộng đẹp, tự nhiên bị người ta đánh thức, anh nhăn nhó rất ư là khó chịu, xoay xoay 1 cái rồi… ngủ tiếp -Dậy mauu… 4h chiều rồiii…..-Tiếp tục lay lay và anh vẫn không chịu hé mắt, ôm chặt lấy cái gối ôm mà ngủ-Có dậy không hay ăn đòn??-Cao giọng dọa 1 cái con sâu kia cũng xoay xoay rồi tỉnh dậy, mặt còn ngái ngủ, mái tóc bờm xờm, nước dãi còn dính bên mép AnhThể diện của tui T^T – Au kkkkk =D tui thích vậy đó 3 -Thầy toàn đi dọa người..-Anh lèm bèm lèm bèm-Không dọa thì em còn ngủ đến bao giờ ? Làm bài tập chưa đó? -Rồi mà, thầy xem đi… Lại bảo không đúng đi.. cho em 5 phút nữa thôii…-Tiếp tục lăn xuống giường với với cái cục gối ôm mà ngủ tiếp-Sai rồi . Dậy, dậy..!! -Xách tai anh qua chỗ bàn học, chỉ chỉ nói nói một thôii một hồi, phát hiện… con người kia đứng mà ngủ ngon lành-Em còn dám làm trò thì….hại cái bàn tọa thôii-Em dậy em dậy mà….-Đau khổ nằm vật xuống giường lăn lăn làm trò-Em có thích chết không? Lập tức đi vào rửa mặt cho tỉnh táo rồi học nhanh. 4h 20 phút rồi, vì em làm mất 20 phút nên sẽ tăng thêm nửa tiếng học, còn chậm trễ, lập tức học thêm 1h. -Thầy bắt nạt em , thầy ỷ lớn hiếp nhỏ học đến 7h kém thì đói chết em rồi…..-Ở trong nhà vệ sinh mà hét loạn cào cào lên , làm thầy ở ngoài 1 phen đinh tai nhức óc-Hay muốn học đến 8h ? Muốn nhịn luôn không??-Thầy biết đứa học sinh nào mà chả không thích học, cứ tăng thêm giờ là tự khắc sợ thôii Vác cái mặt 10 phần ủy khuất ra , ngồi đánh phịch xuống ghế. Giương cặp mắt đầy oán hận nhìn người thản nhiên ngồi bên-Thầy bị điên rồi..-Lại tiếp tục bài ca con cá, và lại bị người kia mắng cho té tát -Nhìn đây này, làm sai 2 câu rồi… Thầy khoanh tròn bút đỏ đây, em sửa mau đi. Sửa không đúng thì phạt quỳ. Can tội giảng không nghe-Xì… chuyện cỏn con mà cũng bày đặt..-Trật tự làm nhanh đi!!-Ở nhà một mình không có ai nói chuyện , nên đâm ra bây giờ ngứa miệng thì phải?Kết cục thảm thương của anh là phải quỳ cả tiếng đồng hồ xám hối mới được ăn cơm , bụng cứ kêu òng ọc òng ọc -Sơn, trưa em ăn có ngon không?-Aa…-Lập tức nhớ ra việc đã quên, vụng về bao biện nhưng lại không biết thầy đang cho cơ hội mà nhận lỗi-Thầy nấu tất nhiên là rất ngon rồi – tiếp tục gượng gạo cười rồi cắm đầu vào ăn, thậm chí ngẩng mặt lên cũng không dám ngẩng , nhu thuận ngồi ăn cơm kéo dài thời gian ra lê thê. Cuối cùng vì không kiên nhẫn nổi, thầy cao giọng 1 cái, anh liền co rúm người lại như thể bị ai làm gì-Ăn mau lên, 10 phút nữa chưa thấy em trên phòng thì em tự chịu trách nhiệm..- Thầy bỏ lên phòng tắm cho hạ hỏa, mặc kệ anh ủy khuất ngồi cắm rồi lại chọc bát cơmTắm xong thấy anh ngoan ngoãn ngồi sửa lại bài , thầy cũng thấy rất dễ chịu, đứa nhỏ kia cũng biết tự giác học rồi , không cần phải nhắc nhở nhiều nữa, đến lúc phải rời đi cũng an tâm để nó lại 1 mình. nhưng dù sao đấy cũng là chuyện của tương lai, giờ đây chắc chắn chưa thể rời đi dược-Tại sao lại nói dối? Có biết thầy ghét nhất là nói dối không ?- giọng thầy đều đều nhưng ẩn chứa đâu đấy là nỗi tức giận khó thể tả được , anh tất nhiên cảm nhận được điều đó , không tránh khỏi run sợ đi ra-Em…..-Anh ngập ngừng, nếu nhận tội thì thế nào cũng lên thớt mà không nhận tội cũng lên thớt nốt T^T biết sao giờ?-Thầy đã cho em cơ hội nhưng là do em không biết cách nắm bắt. Bây giờ có 2 lựa chọn Một, thầy sẽ rời khỏi đây trong sáng mai, đảm bảo sự yên bình cho em, cũng không quản em nữa, hai, bây giờ em lập tức bị phạt, không những vậy những ngày tiếp theo còn phải nghe lời tuyệt đối, nhưng đổi lại thầy vẫn ở đây và coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Cho em đúng 120s để suy Nói rồi thầy đi ra ngoài, bỏ lại anh với 1 mớ bòng bong trên đầu. Anh chưa bao giờ nghĩ chuyện này lại nghiêm trọng như vậy, không ngờ thầy lại đòi dời đi vì anh bỏ ăn …Về mặt ông thầy đáng chết kia đang dưng xuống nhà lấy bánh ăn, rồi tiện tay chuẩn bị thêm cho anh 1 chút nước hoa quả và bánh ngọt để bồi bổ sức khỏe sau khi bị phạt cái này có phải gọi là tự tin thái quá không? Chắc gì anh Sơn của tui không đuổi ông đi??Không cần nghĩ nhiều, anh lập tức chọn ra phương án cho mình , ngồi vắt óc nghĩ cách làm thầy bớt giận. -Khó vậy cơ à?-Đi vào còn thấy học trò ngẩn ngơ suy nghĩ đi tận đâu, không tránh khỏi buồn cười-Không phải, em..không muốn thầy đi , thầy đi ở 1 mình…rất cô rồi sao? Giờ quỳ tiếp nổi không?? Ra góc quỳ-Tay hướng vào góc tường , ngồi xuống giường lặng lẽ quan sát thằng nhỏ Anh lủi thủi ra góc quỳ thật ngon ngoãn lưng tẳng tắp , 2 tay giơ cao cao lên trời, đầu gối thì đỏ đỏ do máu tích tụ lại 1 con ngu Sinh phát biểu k biết có đúng k có j góp ý au sẽ sửa liềnVì đau lòng quá không chịu nổi ,nên thây quyết định cho anh đứng dậy sau 5′ quỳ và bảo đó gọi là cảnh cáo. Lần sau nhất định cho quỳ mỏi nhừ ngườiDường như chưa quyết định xong hình phạt, suy nghĩ 1 lúc liền dùng vài động tác nhỏ mà cố định người anh trên đùi 1 cách gọn gàng .-Sao lại bỏ ăn?-Nhẹ nhàng hỏi anh, không mang 1 chút tức giận nào vào câu nói.. nhưng đủ khiến anh sợ đến chảy mồ hôi. -Em…. sợ….ma…-Nói xong thầy liền phá lên cười, trời ạ … cháu nó sợ ma đó mà -Thôii được rồi… Tội bỏ ăn phạt 10 bàn tay coi như cảnh cáo, lần sau không được tái phạm nữa . Sợ mà thì bảo thầy thầy bê cơm lên phòng trước rồi để đó, vậy là không cần phải ra khỏi phòng. Ok?-Có thể thông cảm được, căn biệt thự rộng lớn như vậy còn không có người, sợ là đúng thôii-Vâng….-Xấu hổ bám chặt vào ống quần thầy , đầu dụi dụi vào chân thầy tìm sự cảm thông nhỏ nhoi-Còn tội nói dối.. phạt 30 bàn tay vì em làm bài coi như đầy đủ, nên giảm nhẹ tội . Còn gì chưa hợp lí không?-Không có..-Vậy được, nếu còn lần sau, thì thôii thầy dọn đồ đi luôn nhé. Không cần đếm, cũng không cấm la hét và khóc, nhưng mà hàng xóm mà biết được không phải thầy xấu hổ. Mấy điều còn lại không nhắc mình lên đợi bàn tay thầy hạ xuống , đợi mỏi quá thả lỏng một chút mưa bàn tay liền rơi xuống. Anh chỉ biết cắn răng chịu đựng, thầy im lặng không nói câu nào, chỉ dồn lực vào tay mà hạ xuống, không chút lưu bộ phận kia chỉ sau hai chục bạt tay mà đã nóng và rát muốn chết. May mà có quần chứ không mông đã bị nướng cháy mất roài..“Chát..chát….”“Chát…chát…”Cứ vậy mà vang vọng khắp phòng, anh cứng đầu cứng cổ không chịu kêu tiếng nào. Thầy thấy vậy càng mạnh tay hơn, rút cục người chịu thiệt chính là…thầy. Bàn tay thì đỏ chắc chắn chẳng thua kém gì cái mông kia. Nhưng thầy không muốn dùng thước nhiều, như vậy đau kéo dài, lại còn rất dễ để lại thì màn phạt cũng qua, anh tất nhiên còn rất đau, chưa hết ngay được nhưng vẫn bật dậy rất nhanh khỏi lòng thầy. Rồi nhìn thầy thu tay lại khẽ xoa xoa tay, anh liền giật lấy tay thầy, nhìn đỏ thảm…-Lần sau, thầy dùng cái khác đánh đi. -Sao? Không đau hả??-Thầy mỉm cười-…Đúng là…không đau…-Anh nghĩ nghĩ, chỉ cần bảo không đau , vừa tốt cho thầy, còn bảo vệ được thể diện. Một phát súng chết hai con trym Mọi người thấy có gì thiếu thiếu ở đây không?? -Hahaa… Vậy là nhẹ nhàng không thích lại muốn chơi trội hả?-Đến chết cười rồi, quan tâm đến thầy thì nói hẳn ra đi , làm gì phải thế.. chỉ thiệt thân..-…-Lần sau thầy dùng thước, vừa đỡ tốn sức, lại chiều lòng em, hai bên cùng vui cười, cười và cười. Nụ cười dần trở nên đáng ghét dưới mắt anh, nếu không nhầm thì ở đây có cái ý trêu đùa?-Được rồi không sao, thầy hết ngay ấy mà..đàn ông con trai -Thầy tặc lưỡi – giờ ăn kem xong ngủ, hay uống sữa ăn bánh rồi ăn kem luôn xong ngủ? Hay uống sữa ăn bánh không?-Em không ănn.. tối thầy nhồi vào bụng 1 Đống ra rồi giờ ăn sao nổi ?-Anh nhăn mặt, tối bắt ăn bù cho ăn trưa , rồi cách có xíu lại ăn thêm trận nữa . Bội thực T^T-Ăn đi.. Em dạo này gầy mà… Thầy mua kem rồi, giờ ăn kem , vệ sinh xong đi ngủ. Không thì thôii, không cho ngủ ở đây nữa….-Ây… thôii được . Em chỉ ăn chocolate thôi…-Có ngay. Thu dọn sách vở đi rồi thầy bê lên ăn…Few minutes later..Thầy cầm khay lên kem, bánh , sữa.. không thiếu thứ gì trên đời Đời lắm người nhây đã bảo không ăn ông í cứ nhồi, nhồi cho lắm rồi bội thực cho chết đi -Dậy dậy ăn..-Nhìn anh nằm 1 Đống trên giường, vẻ mệt mỏi và vật vã, thầy liền kéo anh dậy đưa 1 cây kem-Thầy không ăn à?- Nghe vậy cũng không bận tâm tâm, tập trung vào ăn-Thầy không ăn, em ăn đi-Thầy mỉm cười, ngồi xuống đưa khăn giấy cho anh rồi tiện tay giúp anh soạn luôn sách không ăn nữa đâu, no sữa đi ngủ cho ngon..- Lại đưa cốc sữa cho anh,anh khẽ thở dai, rồi 1 hơi hết luôn cốc sữa-Thầy đi cất đồ, đi đánh răng rửa mặt rồi tắt đèn đi ngủ trước đi. Hôm nay thầy thức muộn làm xíu việc..Lúc đi lên, đèn phòng cũng đã tắt , tự hỏi hôm nay anh có chuyện gì tự nhiên nghe lời lạ -Ngủ ngon, xíu thầy ngủ Ngồi bàn làm việc, xoay ghế lại nhìn anh 1 cái rồi tiếp tục làm việc, suy nghĩ 1 lúc lại tắt đèn bàn lẳng lặng di ra giường nằm -Ngủ chưa Sơn?-Rồi ạ -Và anh đã chính thức dính chưởng-Ngủ rồi à? Vậy ngủ Thâm thúy, quá thâm thúy -Sao hôm nay em nghe lời vậy? Tự nhiên ít nói, thấy thiếu thiếu gì đó?-Tại…thầy bảo thầy sẽ rời đi….-Khẽ “à” lên 1 tiếng, không ngờ lời nói của mình có ảnh hưởng đến vậy. May mà anh còn thẳng thắn, gặp những người hay xấu hổ thì không biết đâu mà lần-Thầy cũng không thể sống với em mãi được, không cho thầy lập gia đình à?-Không lập gia đình cũng được, có chết ai đâu…-Mà này, thầy thấy hình như hôm nay em chưa xin lỗi đâu nhé?-Thì…-Không xin lỗi là khỏi xoa xoa, đợi bao giờ em xin lỗi đàng hoàng mới hết giận-Em xin lỗi mà….-Gì nữa ?-Em sẽ không nói dối, không bỏ ăn, còn có không làm thầy lo lắng…-Thôii được rồi, ngủ.. rồi mai, dẫn đi ăn bánh ngọt, thầy mới tìm được quán này ngon lắm…-Bánh , mai nhớ đưa em đi đó. Bận là không được đâu….-Có 1 điều kiện, bài kiểm tra toán sắp tới, phải được cao…không muốn khó nghĩ thế nào cũng được, chắc chắn đó. Không được 10 khỏi đi ăn nữa….-Xì… Plè, rủ bạn đi ăn cũng được, không thèm thầy….-Thôii ngủ ngoan đi, muộn rồi. Mông còn đau không?-..Hơi…hết rồi..-Nói dối. -Gõ nhẹ nhẹ đầu anh 2 cái-Thôii được rồi, thầy xoa 1 lúc, mai dậy là hết.mọi ng ạ hnay con au vừa bị gõ đầu 2 cái thế là viết vào luôn 3 và au đã thấy nó chả đau j cả ; -Thầy gõ vậy rồi vỡ đầu em đó – Giơ cái mặt cún con ra mà quên mất tối om. Có tí ánh sáng từ đèn ngủ bé xíu thôii-Thầy xin lỗi…Nhẹ hều vậy cứ như là đau lắm không bằng . ĐI NGỦ !!-Thầy kéo anh lại gần vào mình, khẽ xoa lưng cho dễ ngủ. Đợi anh ngủ rồi mới xuống xoa xoa bàn tọa 1 xíu, lúc nãy có hơi nặng tay. Quyết định sáng dậy sẽ đè anh ra mà xem xét -Thầy….đứng bỏ..em…-Anh nói mớ, thầy vừa lim dim ngủ lại giật mình tỉnh giấc, thấy thật ân hận vì lỡ lời đe dọa anh, nói không chừng lại để lại cho anh những kí ức ám ảnh chỉ vì lời nói xin lỗi…Ngủ ngoan đi….-Nhẹ nhàng xoa lưng anh, nói ra thì cũng không phải tự nhiên hôm nào thầy cũng xoa lưng , chính là bởi anh rất thích xoa lưng, trước khi thầy đến ở bố an đã từng chia sẻ vậy. Đến khi làm mới thấy hiệu quả, như có 1 sức mạnh thần kì nào đó? Chỉ cần xoa lưng, lập tức anh được trấn an, tìm được cảm giác an toàn mà ngủ tiếp.. Phần nào, cũng bởi vì hơi ấm từ người thầy phả ra..Chuyện của mấy ngày hôm sauDù bài kiểm tra toán không được trọn vẹn 10 điểm, nhưng sau khi làm lại bài anh cũng được thầy bỏ 1 ngày dắt đi chơi. Kết quả của việc đi cùng thầy chính là sau khi đi về anh lập tức bị…tiêu chảy do ăn quá nhiều thứ lung tung. Vậy nên từ đó anh rất ít khi đòi đi ăn với thầy ___________________________Au xin lỗi tại chỗ dùng lập chỗ dùng đth nên cách nó không đều. Các readers bỏ qua nhéHôm nay au viết dài nè *> nhớ vote èn comt cho auu góp ý vô..~TÂM SỰ TUỔI HỒNG~1 Bây giờ au gặp vấn đề lớn rất lớn về bạn bè T^T . Rồi bây giờ có bạn A là bạn thân của au, rồi tính nó đại loại là.. hơi khó chịu? Nói chung là au luôn nhường đó…Gặp nhiều chuyện rồi bâyh hết cách liên lạc dù học cùng lớp, cho au lời khuyên đi… Sao mà liên lạc được h? Hay cứ để vậy đi? Bị rối đó, chả biết làm j…Ôi dồi lằng nhằng lắm… Chuyện nó không thể nói hết được. Biết là chuyện riêng tư , nhưng chỉ làm phiền 1 xíu thôii nhé. Đừng chửi au vì au hỏi với duyênnn2 Au nói thẳng nhé3 các bạn nào cảm thấy.. au viết quá chán, quá xàm, không thể đọc được thì mời đi giùm. Những người chưa tìm hiểu kĩ về thể loại của truyện mà kêu Bạo lực hay biến thái thì các bạn nên tìm hiểu, nếu không thích thì các bạn cũng đi giùm. Nói chung các bạn góp ý có thiện chí, au sẽ rất vui và cảm ơn . Nhiều lúc au quên cảm ơn thì Thông cảm cho au nhé ^^ Au không phải lo chuyện bao đồng, nhưng au nghĩ đây là cách tốt nhất để không mang về ức chế cho cả đôi readers đừng nghĩ au Ám chỉ ai cả, sau nhiều vụ thì au nói vậy thôii. Còn những chuyện xảy ra rồi kệ nó đi Au phòng tránh gặp xích kích trg tương lại đó màCảm ơn những ai đã đọc hết đến đây_3185_Yêu nhiều ❤️❤️ Tác giả phlien04Thể loại Truyện Teen, Ngôn TìnhNguồn thái Đang raSố chương 48Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại HUẤN VĂNNam chính Nguyễn Hoàng Sơn là người thuộc tuýp trong nóng ngoài lạnh. Đối với những người thân quen thì thực sự vui vẻ gần gũi, còn đối với người ngoài thì vô cùng lạnh lùng ít chính Phạm Thùy Linh là một cô gái tuy có... chút bướng bỉnh nhưng rất dễ thường. Là người sống tình cảm, học lực trung bình, nhà cũng có điều kiện gia giáo... -Linh, anh thích em. Làm bạn gái anh cầm bó hoa đưa cho cô, giữa sân trường. Giữa sân trường có bị điên Ko mà tỏ tình chỗ này?-Cô nói thầm, cô ghét bị lôi ra làm chủ đề bàn tán. Hiện giờ cái tên đứng trước mặt cô đã thành công làm cho mọi người xôn xao. Hắn là ai? Là hotboy, nổi tiếng đẹp trai, sát gái. Sao lại đi tỏ tình với cô? Lên cơn sao??-Anh điên vì em nói, đủ lớn để mấy người đang vây quanh nghe thấy. Họ rú hét ầm lỗi. Tôi phải về rồi, làm ơn tránh đường..-Cô quay lưng đi, lách thật nhanh qua đám người, bước thật nhanh về nhà. Quả là ác mộng..Anh vẫn chưa về, he he, vậy là đỡ phải học luôn, có thời gian để chơi.. Cô ngồi bấm điện thoại, lướt Facebook, tay ôm con gấu bông to về mở cửa, nói vọng vào. Nhóc này, Ko có anh liền Ko học hành gì, chơi luôn ra uống sữa, ăn bánh đi. Em ăn chưa? Học về đứng cửa phòng cô, bảo cô ra ngoài ăn. Anh đã chuẩn bị sẵn ra bàn, cô chỉ việc ăn. Cô ngồi ăn nhồm nhoàm, tay vẫn cầm điện thoại."Cốp"-Bỏ điện thoại xuống coi. Ăn uống cho đàng hoàng, rồi vào xoa xoa cái đầu đáng thương...-Suốt ngày cốc đầu, đầu em Ko phải là cái đầu nữa rồi. Tại thầy hết ngoan thì tôi cốc đầu hả??-Anh nhướn mày, gan cô càng ngày càng lớn đi, dạo này cãi anh xơi xơi thầy vậy đó, cẩn thận mông em. Tôi đi tắm, bê sách vở sang phòng làm bài đi rồi tôi ra nói rồi bước vào phòng, hôm nay anh quả thực bực bội. Con nhóc này còn được tỏ tình nữa đó, tin truyền đến tận phòng giáo viên rồi... Học hành Ko lo...-Linh, lo học hành đi nhé. Yêu đương gì giờ này...-Đang làm bài, tự nhiên anh nói, đầu óc cô hiện trống đương gì thầy??-Ko phải có người tỏ tình sao?-Sao thầy biết hay vậy?-Tôi biết sao kệ tôi, nhớ lời tôi dặn đó. Đừng làm ảnh hưởng đến những việc Ko có yêu, Ko có yêu. Thầy đừng hiểu nhầm, từ chối rồi. Thầy đừng hiểu liên tục giải thích, chính là sợ anh hiểu nhầm, cô vẫn thích anh cơ mà..-Ừ. Nói vậy thôii, học đi. Suy nghĩ lung tung Ko tập trung tôi đánh cho nát mông..-Tốt bụng cảnh báo, cô đang làm bài mà tinh thần tụt xuống vì suốt ngày dọa đánh.. Xì...-Cô bĩu môi-Được rồi, làm bài đi. Ngoan thì Ko ai đánh tay xoa xoa đầu học tròHắn ta vẫn lẽo đẽo theo cô như cái đuôi vậy. Giờ ra chơi đi theo, giờ về theo, lúc nào Ko học là theo hết. Cô với Nhi đi cùng nhau mà mất tự có người yêu rồi, anh đừng theo tôi nữa. Mắc công tôi giải thích với người yêu..-Cô đang đi, đột nhiên quay người lại, nói thẳng vào mặt người còn chưa cưới nhau, anh vẫn có quyền theo mặc kệ hắn ta, quay sang nói chuyện với có người yêu hả con? Bạn bè mày còn chưa nói với tao nữa..-Nhỏ huých vai đâu ra, nói vậy thôii chứ hắn cứ theo, phiền nói gật nghe nói em có người yêu rồi hả? Tôi nói rồi đó, học hành tập trung nhé. Ảnh hưởng tới học tập tôi cấm luôn yêu lại nghe được tin, trong lòng có chút hụt hẫng. Nhóc con đã tỏ tình với mình, còn chưa trả lời mà đã có người biết rồi. Em Ko có yêu đương gì đâu..-Hay ha.. Em nói với người ta em có người yêu mà lại giấu tôi?-Em Ko giấu thầy mà, thầy Ko tin em à?-Ko. Em làm mất niềm tin của tôi bao nhiêu lần rồi? Với lại, em đã làm gì để tôi tin em nào?-Thầy...-Mắt cô chảy nước mắt, Ko ngờ anh lại chưa bao giờ tin tưởng cô. Cô thấy rất tủi thân, bị người mình yêu thương và tin tưởng tuyệt đối mất niềm tin thì còn gì đau hơn? Cô chạy về phòng, khoá trái cửa, ôm gối khóc nức nở. Anh ngồi đó, Ko hiểu tại sao mình phát ra những lời như vậy, cũng Ko hiểu sao bản thân lại thấy bứt rứt khó chịu khi nghe cô được tỏ tình hay cô có người yêu. Anh lại nghĩ nên để cô 1 mình, vậy chắc tốt hơn. Cô lại bị tổn thương vì anh nữa rồi...Cô bên phòng mong ngóng anh sang dỗ cô, vậy mà mãi Ko thấy càng tủi thân, khóc to hơn. Tiếng khóc đánh động sang tận phòng anh. Anh liền sang, thấy khoá cửa liền lấy chùa khoá mở cửa từ bên ngoài. Vào thấy cô thu lu 1 đống trong thôii Ko khóc nữa, khóc nhiều mắt sưng lên ra chỗ cô vỗ vỗ lưng cho cô, nhẹ nhàng dỗ dành. Anh dỗ cô, đúng điều cô muốn, nhưng con người quả nhiên rất tham lam, có được sự dịu dành của anh liền muốn anh giải thích, nhưng vẫn là Ko dám nói vậy có gì sai Ko?-Cô suy nghĩ, suy nghĩ. Đúng là Ko sai. Cô lắc lắc sao em giận dỗi bỏ sang bên này?-Em Ko biết....-Cô biết chứ, lí do của cô Ko thể nói ra được, cô Ko thích anh Ko tin cô. Nói vậy có khi bị anh đè ra đánh luôn được giận dỗi vô cớ. Hiểu chưa? Tôi nói vậy hơi nặng lời, nhưng nó là thật. Em chưa làm gì để tôi tin tưởng em nhưng lại làm mất niềm tin của tôi quá nhiều. Tôi lúc đầu còn tưởng em hiền, ngoan, bây giờ mới thấy em rất bướng, lại nghịch ngợm, lười xin cúi đầu..-Ừ, tôi Ko cấm em yêu đương, nhưng, nếu vì chuyện tình cảm mà bỏ bê học hành hay ảnh hưởng đến sức khỏe. Tôi nhất định cho em 1 tháng Ko xuống nổi giường. Nhớ chưa?-Nhớ gật gật đang nói với ai?-Nhớ rồi mà tự ý chạy khỏi phòng lúc đang học nữa tính vào tội Ko tôn trọng giáo viên đấy. Thầy giáo còn ngồi đấy mà em chạy ra, đóng cửa cái" Sầm". Thái độ vậy Ko được đâu, hiểu Ko?-Dạ là em sai hay tôi sai?-Suy nghĩ 1 chút..-Là cả 2 tôi lại sai?-Tại thầy làm học trò tổn thương sâu ơi.. Chịu cười, thầy cũng cười, vừa mới khóc ầm ĩ bây giờ lại cười nhăn nhở. Đúng là vẫn trẻ con. Thầy nhìn thế, thật ra.. cô rất buồn, nhưng cô lại nghĩ cô sẽ lấy lại niềm tin của học tiếp rồi kéo cô dậy, đi sang phòng anh. Lại ngồi vào ghế, cô cũng ngoan ngoãn ngồi vào, học xong cho cô về phòng đã suy nghĩ rất nhiều, anh Ko hiểu bản thân sao lại có cảm giác khó chịu bực bội khi con bé được người tỏ tình với có người yêu? "Tinh" Chuyên gia tình trường, là ai? Là bạn thân gì?? Đang hẹn hò..-Đầu dây bên kia ồn ào, bạn anh trả lời giọng rất khó tao hỏi cái, ra chỗ nào nói chuyện điện thoại tí.. "Em đợi anh đi nói chuyện điện thoại tí nhé" "Vâng"-Đúng là sát gái Có chuyện gì gọi anh? Anh đang cái đầu mày. Này, ông bảo, nếu mà với 1 người A, người A được tỏ tình và người A có người yêu. Người B biết được chuyện, cảm thấy rất khó chịu, bứt rứt, bực bội. Thì sao??-Ừm.. thì người B ghen, người B thích người A. Hỏi ngu, làm phiền người ta. Điên. "Rụp"-Bạn anh dập máy, trên môi nở nụ cười, bạn mình cũng biết yêu rồi cơ đấy. Cục băng từ chối 1 núi thư tình cũng biết động lòng rồi, tò mò ghê, cô gái nào may mắn quá...Anh ngồi đó ngẩn ngơ, bạn anh điên rồi. Anh mà ghen gì, Ko quan tâm. Nói đi nói lại, Ko quan tâm vẫn phải quan tâm. Anh ghen? Anh ghen. Haizz.. Ghen, anh Ko thừa hôm nay chủ nhật dẫn em đi chơi đii. Cái chỗ có bãi cỏ ngồi dưới gốc cây mát mát ý...-Mắt cô lòng lanh, chả là ẻm vừa xem phim Hàn Xẻng, thấy cảnh đấy rất lãng mạn, liền mơ tưởng tới anh nên đòi anh dẫn xong chưa đó?-Rồi, nè em đưa thầy kiểm tra từ sau lưng sách vở ra đưa anh, cô đã tính toán cẩn thận rồi nha~-Này, sai rồi. Đi chơi về sửa lại mấy chỗ tôi khoanh đó-Thầy hôm nay đẹp trai ghê...-Có nhớ sửa chưa???-Rồi, thầy đi mau đi. Em thầy quần áo rồi..-Em chuẩn bị kĩ ghê, tự nhiên hôm nay dở chứng đòi đi chơi, mọi khi thích ở nhà chơi mà?-Lâu lâu phải đi chơi..-Đi 1 mình đi, kéo tôi theo làm gì?-Thầy.. nỡ để em 1 mình sao? Đi với thầy cơ...-Cô kéo kéo áo anh, kéo đến khi anh gật đầu rồi thầy quần áo mới thôiiBãi cỏ C-Thầy, cho em hỏi 1 câu?-Cô lợi dụng dựa vào vai em trưởng thành chưa? Bao giờ thầy mới trả lời em??-Trả lời gì??-Bao giờ thầy mới nhận lời tỏ tình của em?-Trời... còn nhỏ vậy mà đòi tôi trả lời. Em 10 năm nữa mới đủ vòng tay vỗ đầu cô-Em sẽ khẳng định chắc nịch-Chỉ sợ em sớm thay có đâuu-Cô bĩu môi-Này, lần trước em có ghen đúng Ko? Lần bạn học của tôi mà ngồi trong quán cà có...-Cô đỏ mặt-Nhìn mặt em phản bội em kìa, coi như có đi. Vậy ghen rất khó chịu đúng Ko?-Gật đừng làm tôi khó chịu? Hiểu??-Em đâu làm thầy khó chịu?-Não em làm bằng gì vậy hả? Gợi ý thế rồi cũng Ko chính thức, cấm em, thân thiết quá mức với 1 thằng con trai nào,"thân thiết" là quan hệ hẹn hò nọ kia đó. Bạn bè thì được, Ko cho động chạm gì vào nhau. Nhớ?-Sao tự nhiên cấm em? Thầy có quyền gì hả?? Chuyện đời tư của em mà... Hôm trước thầy vừa nói Ko cấm yêu đó-Giờ tôi đứt quan hệ với tôi thì em tự nhiên nói, căn bản là anh biết trước đáp án-Em ghét thầy, thầy Ko chấp nhận tình cảm của em còn Ko cho em đi yêu người khác, em phải làm sao đây?? Em muốn có người quan tâm..-Anh thô Bạo giữ cằm cô quay sang đối diện mình-Tôi, chưa đủ quan tâm em sao? Tôi có nói là Ko chấp nhận tình cảm của em à?? Con nhỏ ngu ngốc này...-Vậy là thầy đồng ý??-Ko. Tôi chỉ muốn chúng ta thử, mối quan hệ hết sức bí mật, Ko ai ngoài tôi và em biết, và sẽ Ko làm chuyện gì vượt giới hạn đã suy nghĩ rất nhiều tối qua, anh có đủ hiếu biết về bản thân cũng như về chuyện tình cảm Anh ấy hồi đại học toàn ngồi thư viện đọc các thể loại sách trên trời dưới biển, có cả sách bè tình yêu . Anh tự thấy mình đã Ko thành thật với bản thân lâu nay, nói đúng ra, anh yêu cô từ cái nhìn đầu tiên. Càng ngày càng quan tâm hơn, sẵn sàng hi sinh vì cô, lo lắng cho cô, làm mọi việc, Ko phải yêu sao?? Anh còn ghen với đám học trò vắt nước mũi chưa sạch. Anh lỡ rơi vào lưới tình rồi, vậy thôii, cứ thử trong này nói gì cơ?????-Cô lắp bắp, còn tự tay Nhéo vào mình."Cốp"-Đau Ko?-Bươu đầu rồi... đau quá...-Vậy, Ko phải là mơ. Tôi, sẽ thử làm bạn trai của em. Thử, tôi ko chắc chắn sẽ làm bạn trai em công khai, cũng ko nghĩ mình sẽ bỏ mặc em.. Em đừng hi vọng về mấy cái phim Hàn vớ vẩn. Tôi ko lãng mạn, ước mơ mãi chỉ là mơ độc đấm thùm thụp vào ngực anh, dù chỉ đáng mức gãi ngứa cho muốn thế mà? Yên tâm, tôi cũng Ko thể để mối quan hệ này quá bí mật, sẽ nói với bố em và bố tôi 1 tiếng. 2 người họ Ko nói cũng sớm nhận ra thôii..-Ưm.. Thầy tự nhiên chấp nhận nhanh vậy? Tỏ tình được mấy tháng rồi.. Tưởng thầy quên luôn quên đó...-Anh mỉm ăn. Mừng ngày 2 ta là 1 cặp..-Anh nhìn cô trẻ con như vậy, lắc đầu. Với anh thì được, ra ngoài xã hội mà ngây thơ vậy Ko được..-Ừm. Lấy tiền của bố em trả, tôi Ko Keo kiệt.. Mà thầy có nghiêm túc với em Ko đó??-Tôi phải hỏi em đó, đã tỏ tình với tôi, em, phải thực lòng, nghiêm túc, trung cún con vậy?-Chính xác. Nhưng suy nghĩ kĩ đi đã, làm bạn gái cũng phải có quy tắc, đừng làm những điều tôi ghét. Học trò còn nương tay, bạn gái sẽ thẳng thừng dạy Ko thích kiểu nửa vời hay kiểu giả tạo, em suy nghĩ kĩ. Bao giờ có câu trả lời thì nói, chuyện tình cảm Ko được nóng ăn mì vằn thắn. Em ăn được Ko?-Món đó.. ngon, đi Ko thích mì vằn thắn nhưng anh có vẻ thích, cô có lẽ đi theo anh cũng thiệu nhân vật-Trần Gia Khánh là công tử nhà giàu, hotboy, chuyên đi chụp ảnh quảng cáo mấy hãng thời trang,đẹp trai, sát gái, học... dở tệ. Nhưng được cái hát rất hay. Thầy bồ hơn thay áo, đột nhiên Ko thích người tự bơi đến mà thích bơi đi tìm anh-Hắn-Nguyễn Thanh Tú Đào hoa, phong lưu, sát gái hơn rất cả mọi người trên thế giới này. Đã vào tầm ngắm cậu thì Ko ai ko đổ, dù là sắt thép hay mềm mỏng... Bạn đại học của anh, khá giỏi, làm ở 1 công ti nước ngoài. 1 tháng kiếm được bộn tiền..🤑🤑 Đánh giá từ 36 lượt Bạn đang thưởng thức một trong những truyện teen hay nhất của tác giả pf2912 có tựa đề Yêu Thầy... Có Được Không? Nguyễn Hoàng Sơn thuộc tuýp người ngoài lạnh trong nóng, với những người thân quen thì rất gần gũi, ngược lại với người khác thì ít nói, lạnh lùngPhạm Thuỳ Linh dễ thương, thân thiện, là chiếc mặt nạ hoàn hảo của thiên thần nhưng bướng bỉnh và là người sống khá tình cảm, học lực trung bình, nhà cũng coi như là có của ăn của để tuy ko giàu nứt tường đổ các bạn cùng đọc truyện để theo dõi diễn biến của cuộc tình thầy trò này nhé. -Thầy, lâu ngày Ko gặp lại Linh. Cho Linh ở lại nhà em hết tuần này thầy nhé -Anh dẫn cô đi chơi về, kéo thẳng cô vào nhà mà gặp bố cô-Ừm. Mà.. vậy làm phiền đến em Ko Sơn?-Ko có đâu ạ. Công việc bận 1 tí nhưng em sẽ cố gắng về con nộp hồ sơ xin việc mai phỏng vấn đúng Ko?-Dạ đúng. Bố.. mai bố chở con đi..-Ko được rồi, mai bố có cuộc họp quan trọng lắm. Con đi taxi tạm đi..-Vậy cũng được...-Vậy chúng em đi, cho em gửi lời chào Bye papa..-Cô vẫy vẫy tay, vui vẻ cười rồi đi theo anh về nhà. Ông bố ngồi đó có cảm giác cô đơn nặng, con cái học trò cưng kéo nhau đi hết, vợ thì đi chơi, còn mỗi ông ở nhà đọc báo. Ai cũng có đôi có cặp rồi..😏-Linh, em thích hôm nay hay ngày mai?-Hả???-Tội lớn vậy.. Ko phạt Ko được...-Thầyy...anh.. em xin lỗi bao nhiêu lần rồi...-Xin lỗi là việc của xin lỗi. Phạt lại là chuyện khác, em dám bỏ tôi đi biền biệt như vậy..-Anh khoanh tay, chính là tỏ vẻ giận dỗi nha~"Chụt"-Hôn nhẹ vào má anh 1 xin lỗi mà... anh... yêu..-Biết nịnh ghê..-Anh kéo kéo má trắng trắng của em còn phải đi phỏng vấn, rời sang hôm khác. Phỏng vấn tốt vào nhé, nếu Ko được có gì vào công ti tôi làm cũng được. Miễn là em có thực công người ta nói em đi cửa sau...-Cô trề môi-Công việc là công việc, công tư phân minh, sai là phạt. Dù em có là trời, với tính tình hậu đậu này thì đuổi việc chỉ là vấn đề thời gian...-Anh xoa xoa cằm, ngẫm nghĩ, cô là Ko hề hợp với thương trường bề Ai thèm vào cái công ti của anh, công ti này nghe nói sếp tổng rất vui vẻ, ai cũng quý, nhưng nhiều lúc cũng rất nghiêm khắc..-Ừ. Dù sao thì chúc em phỏng vấn tốt, với tấm bằng xuất sắc thì Ko có gì đáng ngại nhưng mà.. ngoại ngữ của em, lập tức học tiếng Anh anh biết hay vậy???-Em nghĩ tôi là ai? Tôi muốn điều tra thì em thoát được sao? Chẳng qua lúc em ở Hàn tôi Ko muốn điều tra em..anh nói dối cũng nên có nghệ thuật đi, Ko phải do anh Ko tìm được sao? Làm gì có lực lượng bên Hàn?😒😒-Xấu đấm vào ngực anh-Được rồi, đi ngủ nào. Mai thức dậy sớm rồi đi phỏng vấn, mai tôi bận lắm, em tự về giờ cho em tham quan công ti anh Bao giờ rảnh đã.. Ngủ ngủ-Vỗ vỗ đầu cô, nhắc nhở cô đi lên giườngLâu lắm Ko được nằm lên chiếc giường này, lâu lắm Ko được ôm anh ngủ, lâu lắm Ko được anh xoa lưng...-Ngủ đi, còn nằm đó nghĩ ngốc cái gì đó?-Em sợ.. Nghe nói công ti đó có nhiều nhân viên rất ưu tú..-Ko sao, cứ tự tin là được rồi. Tôi đã dạy dỗ em mà em còn Ko vào được thì nói làm gì?-Thầy.. anh ngủ ngon..-Nghe lời động viên của anh cô cũng yên tâm phần nào, mai phải làm tốt để Ko làm mất mặt anh-Ngủ nào? Trúng tuyển rồi chứ gì??-Anh vừa về nhà, đã thấy cô hớn ha hớn hở ngồi cười ngốc 1 mình,Cốc nhẹ vào đầu cô 1 cái-Hihi... Trúng tuyển rồi, trời ơi.. Tổng giám đốc đẹp trai ấm áp, cười tỏa nắng.. hihi☺️-Em có tin tôi lập tức giao em cho tên tổng giám đốc số rồi bỏ em ở đây Ko?-Thôii mà.. yêu anh nhất. Em chỉ thích ngắm thôii chứ tuyệt đối Ko động điều đó. Công ti gì??-Ừm.. công ti E..-À... Được rồi, tôi sẽ trực tiếp gửi gắm em tới tổng giám may mắn đi, tổng giám đốc đó là người anh quen được trên thương trường, khá đáng tin, coi như cô vào đó là tạm Ko cần đâu.. Người ta sẽ nghĩ em thế nọ thế kia..-Em là bạn gái tôi, nghĩ thế nào là việc của người ta, sao phải quan tâm chứ?-A lô.."Sơn hả? Gọi tôi có chuyện gì Ko?"-Tôi muốn nhờ vả anh 1 chút.."Nói đi"-Thư kí mới của anh, là bạn gái tôi, mong anh để ý giúp. Cô ấy có hơi hậu đậu, có vấn đề gì cứ liên lạc với tôi là được-Tên tổng giám đốc kia có chút ngỡ ngàng, tổng tài mặt than trong truyền thuyết cũng có người yêu sao? Thật bất ngờ!"A... cô...Linh phải Ko? Rất dễ thương, học lực cũng tốt. Ko có gì đáng ngại, được rồi, tôi sẽ đặc biệt giúp đỡ"-Phiền anh giữ kín việc này cho"Được, được, có gì hôm nào chúng ta cùng đi ăn 1 bữa"-Được. Cảm ơn Sơnn.. anh bị điên rồi sao? Em tự chứng minh với họ bằng thực lực của em được mà..-Thầm rủa anh, rủa anh đến chết thì thôii..-Em có thực lực sao?-khoé miệng anh nhếch lên, xoa xoa đầu cô-Ko sao đâu, tên giám đốc đó sẽ chiếu cố em. Hắn "hiền" lắm, cứ cẩn thận Ko có lương mà dùng. Nói vậy chứ, hắn kĩ tính lắm, làm ăn cho đàng hoàng. Làm thư kia Ko dễ đâu..-Em biết rồi..-Ừ. Bây giờ đi làm 1 bữa ăn mừng chứ? Gọi cả bố mẹ em nữa...-Ừm. Xong cho em ở nhà anh tiếp nhé? Di cư sang đây Thế thì tốt. Chúng ta sẽ cùng bồi dưỡng tiếng Anh, được thì học thêm 1 thứ tiếng ngoại ngữ nữa..-Thôiii... tiếng Anh thôii là đủ rồi, em biết tiếng Hàn nha~-Lại nghĩ đến cảnh ngồi học cùng anh, là thập phần đau khổ..-Sao lại sợ như vậy?-Anh ngồi xuống cảnh cô vuốt vuốt tóc-Anh ác thấy mồ, ai muốn học cùng anh chứ?-Được rồi, Ko học thì thôii. Đi ăn...Một buổi tối trời quang mây tạnh-Linh, vào đây tôi bảo..-Gì ạ???-Cô chạy vào phòng anh, đang xem phim hay mà...-Ko nhớ gì hả??-Nhớ gì??-Chuyện em ngu ngốc nói lời chia tay rồi chạy sang Hàn 4 năm tính sao đây??-Xì. Em đã xin lỗi hơn nghìn lần rồi...-Đã phạt chưa?-Chưa.. nhưng mà, tha cho em điiiii-Ko có tha lôi đi đâu hết, ko nhanh lên là khỏi ác ma, yêu nghiệt...-Lầm bầm lầm bầm lầm bầm lầm bầm-Bao nhiêu đây??

yêu thầy có được không