yêu người cùng tên
Yêu Người Cùng Tên Được 5.75/10 từ 4 phiếu bầu. Truyện Yêu Người Cùng Tên tác giả Mr.Brad truyện đã đem lại cho bạn đọc cảm giác hưng phấn những tình tiết vui nhộn mang lại một vẻ dẹp cho tình yêu. Cậu là một người đẹp trai phong độ, cực kỳ menly nhưng mỗi tội nhát gái.
Có một số người đã định trước sẽ gặp gỡ, tựa như linh hồn và cơ thể hòa nhập với nhau, cho dù khởi đầu ra sao, cuối cùng sẽ thu hút lẫn nhau mà kết hợp làm một… Tình Yêu Cùng Tên. 7.5/ 10. 2112. Theo dõi. Tác giả : Miêu Chi Yêu. Thể loại: Ngôn Tình, Đoản Văn.
Để học được cách gọi tên lãng mạn như người Anh, hãy cùng planguages tham khảo những thuật ngữ ngọt ngào sau đây. Nội Dung Bài Viết Love/luv Tại Anh, nhiều người rút gọn "love" thành "luv" và đây là một trong những thuật ngữ gọi người yêu phổ biến nhất.
Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. - Cháu chào 2 bác, chào anh – tôi vẫn nở nụ cười niềm nở Thấy tôi Trang đứng phắt dậy lại nắm lấy tay tôi. - Chào em thôi, Long đó anh, a ko nhận ra à Thật ra thì có vài lần Trang cho tôi xem ảnh của Long, nhưng nhìn cu cậu khác với trong ảnh quá. - À, thế à, chào em, về bao giờ đấy em? - Em mới về hôm qua anh ạ, mọi người nhắc đến anh nhiều quá cho nên hôm nay e mới nói bố mẹ gọi anh ra đây đấy - Anh như người nhà ấy mà -cười - Em nó về nghỉ hè , cũng được mấy tháng, bác gọi đồ rồi, cháu ngồi xuống đi Tôi ngồi xuống cũng là lúc Trang tót sang bên cạnh tôi ngồi. Mắt thì cứ tít vào cười, chắc cô bé hôm nay vui lắm. - Em nghe nói anh làm kiến trúc sư, nhà e cũng do a thiết kế mà sao e cảm thấy anh chẳng giống dân kĩ thuật chút nào. – Long thắc mắc - Thế theo e như thế nào giống dân kĩ thuật - Thì phải có chút gì bụi bụi, chứ nhìn anh thế này ai bảo là theo ngành xây dựng - Em chưa nhìn thấy ông già này để râu đâu – Trang chen vào - Thôi, 2 đứa thắc mắc mãi. Nào , ăn đi rồi nói chuyện! Cu Long, trong mắt của tôi khá là điển trai, đôi mắt híp híp với nụ cười duyên chắc khối cô chạy theo, cách nói chuyện thì cũng có vẻ vô tư ngoan ngoãn, xa nhà mấy năm nên chắc tư tưởng theo lối sống phương Tây cũng ăn vào người chút ít. - Anh, chị, e về được có 2 tháng, tranh thủ thời gian ở nhà anh chị ăn hỏi đi - Ơ…- tôi ngạc nhiên - Cái thằng này, ăn hỏi gì, ai yêu ông già này mà ăn hỏi – Trang chép miệng, rồi cũng chủ động nói để tôi đỡ ngại - Chuyện đó có người lớn lo, chưa đến lượt con – bố Trang đưa mắt sang Long - Chuyện của 2 đứa tự 2 đứa quyết, khi nào thấy ổn, suy nghĩ cho kĩ thì bảo bố mẹ - bác gái nói - Bố, mẹ, kệ 2 bọn con đi, 2 đứa bọn con còn trẻ, con cũng chưa muốn lấy chống, con muốn ở với bố mẹ mãi cơ, con mà đi lấy chồng, rồi Long nó sang bên kia, bố mẹ buồn chết mất. - Gớm, tống được cô ra khỏi cái nhà này là tôi vui rồi, định ăn bám tôi cả đời chắc. Còn lâu tôi mới buồn! - Đấy, Long xem xem, nhà này chỉ có cậu là nhất thôi, bố mẹ cưng gì chị đâu. - Ơ sao lại lôi e vào - Không cưng cô thì cưng ai, cô còn sướng hơn cả thằng Long, thích gì bố mẹ cũng cho, em nó đi học xa, tiền thì bố mẹ ko để cho thiếu nhưng còn phải xem xét cho ít hay nhiều, cô thì thích cái gì bố còn đi theo sau trả tiền. - Tại em nó là con trai, dễ hư hỏng, con là con gái diệu mà. Hì - đấy cháu xem, không biết rồi sau này về nhà chồng rồi thế nào, có bà mẹ chồng nào chịu nổi tính nó không? - Nũng nịu ít đi, tập đi chợ nấu cơm đi, sau này giả sử lấy thằng chồng nghèo như anh không có tiền thuê ô sin đâu – tôi vừa nói vừa cười - Sao mọi người cứ dồn con thế nhỉ, còn anh nữa, cái ông già khó tính ma nó lấy. – quay sang lè lưỡi - Mọi người đùa thế thôi, chưa gì đã tỏ thái độ không vừa ý rồi, mà Tùng nói đúng đấy, mai chịu khó vào bếp xem, con gái cũng phải biết tí chút. - Vâng, con biết rồi, nhưng mà con vào bếp không phải vì ông này đâu nha - lại quay sang tôi lườm lườm Tôi với cu Long thì cứ ngồi tủm tỉm cười, lúc đầu tôi cũng lo lắng vì sợ 2 bác và Trang tạo áp lực cho tôi cái chuyện tình cảm của 2 đứa, nhưng sau cái bận mà Trang bỏ đi thì chắc 2 bác cũng không có ý định gì, chắc chỉ muốn tôi thông cảm cho Trang. Nhưng 2 bác đâu có biết đằng sau chuyện đó là cả 1 câu chuyện dài, tôi đã làm cho cảm xúc của cô bé hụt hẫng. Vòng tay của tôi không bao giờ được phép để ôm được cả 2 người, khi đó tôi chỉ có 1 lựa chọn mà thôi. Có thể trong suy nghĩ của Trang bây giờ vẫn còn cố chấp và chuyện giữa tôi và Trang vẫn còn những khúc mắc khó có thể nói ra, dù vậy, cô bé sẽ sớm bừng tỉnh thôi, thời gian sẽ làm vơi đi những nỗi niềm trong lòng cô bé! Vài hôm sau tôi có đi café với thằng Vũ - Cơm lành canh ngọt rồi chứ. – tôi hỏi - Ngọt nhạt chuyện gì? - Chuyện vợ con í - Vợ thôi, con lúc nào nó chẳng quý bố nó. - Ừ thì chuyện vợ mày! - Hôm trước tao có gọi ra nói chuyện rồi, nó cũng cứng lắm, nhưng mà tao cũng mềm theo, rút kinh nghiệm sâu sắc - Ơ, tao tưởng sau buổi uống rượu hôm trước là mày trên cơ nó rồi. - Mẹ khỉ, tối về nó khoá cửa phòng, nó lôi thằng Bin vào ngủ, làm tao phải ngủ ngoài phòng khách - Thích vậy còn gì, mày phải chứng tỏ cho Huyền nó thấy là ko có nó mày cũng sống được, hiểu không. - Hiểu cái đầu mày, sổ sách kinh tế nó cầm, tao chỉ là người đứng ra giao dịch hàng hoá thôi, giờ ko có chủ tài khoản thì làm gì được. Mày thì toàn xui bậy xui bạ - Dốt, sang tao nuôi ít hôm - Thôi ông ạ, ông đừng có vẽ cho tôi vào đường cụt nữa, xong rồi. Nó cũng biết điều hơn rồi, nên chả lo, sáng nào cũng được phát tiền để đi café là ngọt nước rồi. – nó cười phe phé - Bố ông, cuộc sống tao nhã thật, tao thì làm quần quật, mày thì sáng café, đưa Bin đi học, có việc thì giao dịch qua điện thoại, hàng chở đến tận nơi, làm ông chủ sướng thật. - Nhưng mà chơi nhiều cũng chán mày ạ, với lại đi café cà pháo nhiều, gặp nhiều em ngon, cứ nghĩ đến con vợ là tao lại phải dằn lòng lại. - Tức là vẫn muốn đá ngoài mấy em xinh tươi nhưng sợ vợ chứ gì - tôi trêu - Thì lúc muốn lúc không, đời chả mấy khi sướng. Hề - Sướng bỏ bu ra rồi còn than. À mà tao bảo này, đợt rồi mày có nói chuyện với thằng Quân không? - Nói chuyện gì? lần nào tao gặp nó chẳng có mặt mày. - Tao định gán ghép nó với Trang - What the F….đùa hay thật đấy – nó có vẻ ngạc nhiên - Thật - Tao nghĩ là…. - chống cằm đắn đo - Nghĩ gì? - Không hợp, nhà con bé Trang nó điều kiện như thế, thằng Quân nó lại hay tự ti nữa, mà chắc gì con bé nó đã thích thằng này - Vậy mới cần mọi người gán ghép, Quân có vẻ thích nó, nhưng chắc không tiếp cận được, tính nó lại ít nói nữa - Nhưng mà tao sợ lắm mày ạ, Quân lấy con bé về thì thằng Quân chắc làm ô sin mất, khéo đến thay bỉm cho con cũng phải làm. - Dốt, nhà giàu thuê ô sin. - À ờ - cười- quên mất, nhưng mà tao thấy nó cứ sao sao, có cái gì nó sai sai ở đây. Theo cương vị như tao, đặt trong suy nghĩ của bố mẹ Trang, thì chưa chắc tao đã để con bé lấy thằng Quân. Đời nào ai lại để con gái mình lấy con nhà nghèo, bố mẹ lại làm nông dân nữa. Mà nói thật thằng Quân lấy con bé cũng là gánh nặng cho nó, vì sao? Bởi vì thằng đàn ông mà lấy vợ giàu áp lực lắm, rồi bị người ngoài dèm pha, mang tiếng nữa. - Mày nói cũng đúng, hôm trước tao thấy bố mẹ Trang cũng nói đến chuyện này, rằng không cần phải nhà giàu, miễn sao hợp ý con cái là được, nhưng mà nếu rơi vào thằng Quân chắc chắn sẽ lấn cấn không ít thì nhiều - Thôi, tao nghĩ là mày dừng cái ý định đó lại đi, tội thằng Quân í, nó đi Lào mấy năm khổ sở, giờ kiếm đứa nào hiền hiền là được rồi, 2 đứa từ từ làm ăn, chứ cái gì nhanh đến thì ko bền được đâu, tính con bé Trang thì mày cũng biết rồi đấy - Nó tốt mà! - Ai chẳng biết nó tốt, nhưng nó sướng quen rồi, khổ ko chịu đc đâu. - Chốt là mày không đồng tình chuyện này à? - Ờ, đại loại vậy. - Tao thì lại ko muốn Trang đi lấy 1 thằng khác mà tao ko biết gì về thằng đó. - Bố thằng hâm, ko yêu thì để nó yêu thằng khác, sướng khổ nó chịu, toàn lo chuyện bao đồng - Nhưng mà nó nhắm mắt lấy bừa thì sao, dù gì thì con bé cũng như em gái tao, tao không nỡ. Chỉ thấy tội con bé thôi – thở dài - Ông thì lắm vẹo lắm cơ, người yêu còn lo chẳng xong, giờ lo cho cái đứa nó thích mình nữa. Phải tao là ko anh em gì hết, vợ thôi là đủ rồi. - Tao còn có công việc mà mày, giờ bao nhiêu mối quan hệ của tao, ko dễ có được những mối quan hệ đó đâu, vả lại tao ko như mày. Tao ko muốn người khác nghĩ không tốt về tao. Ok - Vâng, thế thì bụng mày còn rặm vì rơm còn nhiều. Cứ thích làm con người của công chúng cơ, mà con người của công chúng cũng đầy đứa ghét, tránh sao được. - Thôi kệ tao, đâu sẽ vào đó. À quên mất, còn chuyện này nữa. - Chuyện gì nữa? – nó có vẻ khó chịu - Chuyện Linh Nga! – cười - Mày đùa tao? Hết em gái lại đến người yêu, tao gọi mày đi café là để ngắm nhìn mấy em xinh tươi, để cảm nhận cái hương vị cuộc sống, cảm nhận cái vị đắng của café, tao là thằng tư vấn tình cảm cho mày đấy à. – có vẻ căng - Tao nói đến chuyện công việc của Linh Nga thôi - Sao, có vấn đề gì? - Thì cái chuyện quản lí cửa hàng, hôm trước tao về thấy bố Linh Nga có vẻ không đồng ý cho lắm, vì toàn về muộn, rồi sổ sách các kiểu nữa - Ra là vậy, nhưng mà Linh Nga cũng chẳng nói gì với tao - Thằng điên, Linh Nga thì ko sao, nhưng ông bộ đội ý kiến như thế. - Tao thì tao cũng đang có ý định bảo Linh Nga là mở cửa hàng ban ngày thôi, ban đêm thì cũng chẳng có mấy khách, không bõ. - Thế thì tốt quá rồi, mà lương lậu Linh Nga mày trả thế nào? - Tao cũng ko rõ, Huyền trả, đâu dăm bảy triệu gì đấy - Sao ít vậy mày - Vậy mà còn chê ít- nó bĩu mỗi- mày đi hỏi Huyền ấy - 5,7 triệu mua đc dăm bộ quần áo nhà mày à. - Thôi tao lạy mày, quần áo ko phải lo, vợ chồng tao cũng bảo Linh Nga thích bộ nào thì cứ lấy, mà con bé có lấy đâu, tao free mà. - Hào phóng gớm, chắc toàn hàng tàu đem về bán tiền triệu, thế thì chẳng không tiếc. Nhở. Mà nói đến tao mới nhớ, cái bận tao qua cửa hàng mua quần áo cho Linh Nga sao bắt tao trả tiền. - Ai bảo mày lấy le với gái làm gì. Ngu lắm – nó cười – mà tập trung chuyên môn đi - Chuyên môn gì – tôi ngơ ngác - Café, và nói chuyện khác, đừng lôi mấy cái chuyện tình cảm của mày ra nữa hại não lắm, ngắm nhìn mấy em xinh tươi đi qua đường kia có phải là… - Lúc nào cũng gái gái, người ta bảo bản tính khó dời quả không sai - Nhân lúc chưa lấy vợ thì hưởng thụ đi - Tao ko có nhu cầu, tao chỉ hứng thú với người có hứng thú với tao thôi. OK - Cứng đây, để tao xem có lúc nào mày giật mình trước gái xinh không. Hơ hơ Một buổi sáng nắng đẹp, vẫn như thường lệ tôi ngồi trong văn phòng. Có tiếng chuông điện thoại, số lạ gọi đến - Alo tôi nghe - Anh Tùng à, e Long đây! - À, ừ, có chuyện gì thế - Anh đang làm à, e đang ngồi café chán quá, anh rảnh thì qua ngồi với e chút đi - E ngồi gần công ty anh này, quán… - Ừ, ngồi đó tầm 15 phút nữa anh qua. Để cu cậu đợi 1 lúc tôi cũng đứng dậy ra quán café. Đẹp trai, phong độ, con nhà giàu, không hiểu sao tôi cứ nhìn Long là tôi lại mường tượng ra hình tượng của 1 thằng con trai ai cũng mơ ước, từ phong cách ăn mặc cho đến mùi nước hoa, tất cả đều rất nhẹ nhàng, thanh thoát, ngay đến cả giọng nói cũng vậy - Anh, e gọi anh ra có phiền anh không đấy - Đương nhiên là có rồi, trốn làm, kiểu gì chẳng bị trừ lương – cười - Thật vậy ạ - cu cậu có vẻ tưởng thật - Ừ, nhưng sếp là người nhà anh, anh đòi lại được mà , với lại anh làm ăn theo sản phẩm là chính, chứ lương chẳng đủ ăn - Anh cứ nói đùa, à mà nhà e anh thiết kế lại hơi bị ổn đấy - Thì nghề của anh mà – cười - E thấy nhiều nhà lắm tiền cũng chẳng biết làm thế nào cho đẹp, nhưng cái e ưng ko phải nội thất mà là cái tiện lợi khi bố trí các phòng trong nhà ấy - Công năng sử dụng ấy hả? - Vâng, đúng nó đấy a - Thì cái đó, ai cũng như a thôi, lúc nào cũng phải đặt công năng lên trên đầu. - E thì ko rõ lắm, nhưng e thấy ưng. À mà anh với chị nhà e tính bao giờ cưới đấy. - Cái này thì… - tôi ngập ngừng - Anh như người nhà e rồi còn ngại cái gì, bố mẹ e quý a lắm đấy, có gì khó khăn anh cứ nói với e, e nói với bố mẹ là xong hết - Thì như hôm trước Trang nói đó, cứ từ từ vì ai cũng còn trẻ mà- tôi gượng gạo Có vẻ thằng cu luôn chủ động trong từng lời nói với tôi, hoặc là nó muốn thân thiết với tôi hơn - E học hành bên đó thế nào, ổn cả chứ - Vâng e ổn anh ạ, bên đó chủ yếu tự học là chính thôi anh ạ. - Thế học xong về chứ? Hay là định lấy vợ tây ổn định bên đó - E vẫn thích về anh ạ, lắm lúc nhớ bố mẹ lắm, mà đúng ra thì nhớ mẹ nhiều hơn. Chị Trang thì thân với bố , còn e thân với mẹ. Không gì bằng quê hương mình mà, có đi rồi cũng phải về. - Ừ, nghĩ được thế là tốt. Cố gắng lên! - Chị nhà e thỉnh thoảng cũng skype với e, mà nhắc anh suốt, cái đợt chị sang với e….e cũng hơi tò mò nhưng chị không nói. Chắc giờ anh chị bình thường rồi nhỉ? Thật ra bọn e cũng được bố mẹ chiều chuộng nên có những thứ e và chị e không hiểu. Cho nên… - Không sao đâu, đâu rồi lại vào đấy í mà. Trang thì anh hiểu rõ, ngược lại Trang cũng hiểu anh mà. - Hề, đáng lẽ e ko nên hỏi mới phải, chuyện của anh chị. Đang nói chuyện thì tôi có điện thoại của Linh Nga, vì điện thoại ở trên bàn nên cái chữ “đầu thạch cao” đập ngay vào mắt cu Long. Tôi vội vàng cầm điện thoại đứng dậy ra ngoài nghe - Anh nghe này! - Anh đang làm à? - Không, anh đang uống café với thằng em. - Em nhớ anh quá. - Khiếp, thật không đấy, cửa hàng hôm nay vắng khách à? - Thật mà, e đâu có thời gian mà gọi cho anh lúc e bận, cho nên rảnh là e gọi ngay. Hì. À trưa anh qua ăn cơm với e nhé. - Để anh xem đã, có gì chút anh nhắn tin cho. - Vâng, mà anh có yêu em không vậy? - Ơ, hôm nay e có uống nước cam buổi sáng ko sao mà lạ thế? – cười - Thì anh cứ trả lời e đi, người gì mà lời nói yêu cũng tiết kiệm - Có, yêu lắm ạ - tôi cười tươi - Hì, thôi anh nha, anh uống café tiếp đi, có gì chút nhắn tin cho em. - OK Quay lại chỗ Long, cu cậu có vẻ hớn hở - Khiếp, chỉ có nói chuyện với người yêu mới tươi cười như thế thôi, e nhìn là biết ngay. Chắc chị nhìn thấy anh đi ra ngoài nên mới gọi điều tra chứ gì, mà anh lưu tên chị e hơi bị độc đấy. - À.. - E biết mà, anh ko phải ngại đâu. Hề Con mắt nhìn của Long có vẻ tinh tường, nhưng rất tiếc người mà tôi nói chuyện không phải Trang, không biết tôi phải đối mặt với Long trong 2 tháng tới như thế nào, không thể trốn tránh và tảng lờ mãi được. Buổi trưa tôi có điện thoại của mẹ. - Ở nhà không con, hay đang ở công ty? - Con ở công ty, có chuyện gì thế mẹ? - Chiều bố mẹ lên, chú Quang tối làm cơm mời mọi người, thấy bảo có cả nhà con bé Trang à? - Ơ, thấy chú nói gì với con đâu ạ!
- Cái gì đây? - cái hộp nhựa được bọc và được cô ta đặt trong túi vải khá gọn gàng - Anh cầm về đi, ko phải quà đâu. Chút về phòng mở luôn ra nhé! - cô ta nhanh nhẹn dúi vào tay tôi rồi nhanh chạy đi Tôi cũng ko biết thứ gì, xách cái túi về phòng. Mở cái hộp ra, bên trong là cơm, rau, thức ăn, vài món mà tôi thích. Bên cạnh cái hộp là tờ giấy viết tay khá dài "Anh, mấy năm rồi e ko được nấu cho anh ăn, e ko được nhìn thấy nụ cười nhăn nhó mỗi khi e nấu mặn, không được anh tranh vào bếp để anh làm mọi việc. Mấy năm qua có rất nhiều điều, rất nhiều việc e muốn thực hiện chỉ mong anh hiểu cho em. Em ko hối hận khi quen anh, càng không hối hận khi yêu anh. Những gì anh dạy em, anh chỉ cho em từ 1 con bé ngu ngơ khù khờ như thế nào, để e trưởng thành hơn, chín chắn hơn. Hộp cơm này, e đã thức dậy từ sớm để nấu cho anh, không biết khẩu vị của anh có thay đổi không. E mong hãy ăn nó nhé, coi như đừng phụ lòng em 1 lần, dù nó có mặn, có chua, e mong anh hãy vui vẻ đón nhận nó, cũng như anh đã đón nhận e quay trở lại, cho e 1 con đường để làm bạn với anh. E tin e nấu ko tệ lắm đâu, hì hì. Còn rất nhiều điều e muốn nói với anh nhưng trong hoàn cảnh bây giờ có lẽ ko hợp. E biết e có lỗi với anh, và chính em cũng ko thể bỏ qua cho bản thân mình được. Thôi thì hãy cứ để thời gian trả lời và hàn gắn vậy. E cố gắng và e hi vọng anh đừng đạp đổ sự cố gắng của em nhé, anh cứ ở đó đi, cứ đứng đó đi. E dừng bút đây, anh nhớ ăn ngon miệng đó!" Thật tình! Cô ta cũng chạm được vài giác quan của tôi sau khi tôi đọc xong bức thư. Suy cho cùng mà nói cô ta cũng thuộc dạng biết cái gì nên cái gì không nên. Nhưng cô ta bây giờ khác với ngày xưa, quái hơn ngày xưa, khéo léo hơn và toan tính nhiều hơn. Ánh mắt ấy đã ko còn ngây thơ như ngày nào,thay vào đó là sự dè dặt, cũng có phần nào đó bí hiểm. Đọc xong tôi cất bức thư vào ngăn bàn. Tặc lưỡi đằng nào cũng đến giờ ăn trưa rồi, nên tôi mở hộp ra ăn. Vừa cho lên miệng nhai miếng đầu tiên thì Trang xồng xộc đi vào. - Anh, đi ăn với em đi - Hả - Tôi đang nhai nên cứ ấp úng - Bỏ cái hộp cơm chết tiệt đó đi. Đi với em, nhanh - Ơ nhưng mà anh đang ăn mà Trang vội chạy giành cầm cái thìa trên tay tôi vứt xuống bàn rồi gói hộp cơm vào. - Đi anh- Trang kéo tay tôi - Em làm gì mà sồn sồn lên từ xem nào - Thì cứ đi với em - Trang ra sức kéo tôi đi theo. Ra đến quán ăn mà Trang chọn, gọi đồ xong tôi hỏi - Này, máu dồn lên não à. Đang yên đang lành như lên đồng thế - Có anh í, em là em không đồng ý cho anh ăn cái thứ đó đâu! - Là sao? Ăn cái gì. - Đồ ăn của cô ta. - Cô nào? - Anh còn không nhận à, anh đúng là...Em nhìn thấy hết rồi, e nhìn thấy cô ta đưa cơm cho anh rồi. - Hóa ra vậy, hộp cơm thôi chứ có phải nhẫn cưới đâu mà to tát vậy - E không hiểu nổi anh luôn í, e bái phục anh luôn í. Ai chứ cô ta thì không được - Trang nói liên thoắng - Bình tĩnh đi, anh còn chưa bực mà e đã bực hộ anh rồi - Lại còn không. Đành rằng nếu cái hộp cơm đó của con bé Linh Nga kia e còn chấp nhận được. Đằng này.... Anh có cần e mua cho vỉ thuốc để tỉnh táo không? - Thì trưa ko có cơm ăn, cô ta đưa thì tiện ăn luôn thôi - E cấm anh , cấm tiệt luôn í. Chả hiểu đầu óc anh nghĩ gì. Anh ko nhớ những gì cô ta đã gây ra cho anh à, anh không nhớ rằng cô ta đã hành hạ tinh thần anh mấy năm trời à? - Anh ít khi thấy e phản ứng kiểu này. Lạ thật - tôi cười - E nghiêm túc mà anh thế hả. Anh ko nghe lời em thì đừng có trách - lườm - Thì cô ta với anh giờ chỉ là quan hệ đồng nghiệp. Anh có ý gì đâu, cây ngay không sợ chết đứng. - Cây ngay có ngày cũng bị chặt. Anh phải cẩn thận. - Mà thôi e ăn đi, anh sẽ chú ý vấn đề này. - Anh thì...với ng yêu cũ sao dễ dãi thế. Với em thì đối xử chẳng ra gì. - lẩm bẩm - Anh nghe thấy hết đấy nha. - E nói không đúng à - gân cổ lên cãi- lúc nào rủ đi ăn cũng chối, bảo đến nhà nấu cơm cũng không cho, bảo đưa đi chơi cũng bảo bận. - Thôi thôi được rồi. Để... - Để lúc nào rảnh anh đưa đi chứ gì. Vẫn cái điệp khúc quen thuộc - chép miệng rồi thở dài - À thì... - Thì anh ko cố ý, do việc công ty nhiều nên anh không có thời gian. Em hiểu anh quá rõ rồi ạ. Nói chung là anh ăn đi. Tôi lắc đầu ,cứng họng vì không thể bật lại cô bé. Không ngờ hôm nay Trang lại nói năng xử sự ngoài sức tưởng tượng của tôi. Xong bữa Trang và tôi về công ty, trước khi ai về phòng nấy cô bé còn cố nhấn mạnh " Em mà còn thấy anh nhận đồ gì từ cô ta là em phá cho tanh bành đó". Tôi cười trừ, vì thật ra những gì làm cho tôi và muốn đi xa hơn cũng không được. Tôi biết Trang thấy khó chịu, lo lắng cho tôi. Và cô bé ko hề muốn tôi rơi vào tình cảnh trong quá khứ. Những gì Quỳnh Nga đem lại cái gì cũng sâu đậm, tình yêu, đau đớn, và sự thù hận cũng sâu đậm không kém. Bởi vậy tôi hiểu cách xử sự của Trang. Một buổi tối đẹp trời, tôi đi làm về hơi muộn. Công việc nhiều nên hơn 7h tôi mới về. Về tới nhà thấy cửa đang mở. Bụng nghĩ là bố mẹ lên, mở cửa bước vào thì không những có cả bố mẹ, vợ chồng thằng Vũ, cu Bin, Quân, Linh Nga, thằng Nhật, Ngọc. Có mặt đầy đủ luôn. Tôi hơi sửng sốt. - Ủa, sao đông đủ mọi người thế này - Ba Tùngggg - cu Bin chạy ra - Tùng về rồi à, bố mẹ lên, gọi tất cả mọi người qua liên hoan 1 bữa đấy - Mẹ tôi nói - Ra vậy - con tưởng có vụ gì quan trọng Huyền và Linh Nga cùng Ngọc vẫn đang lúi húi trong bếp nấu ăn. - Chào 3 người đẹp, có món gì thế - Mấy món anh thích đi thay quần áo đi - Linh Nga nhắc khéo tôi - Anh Tùng hôm nay công nhận đẹp trai nhất nhà - Ngọc trêu Tôi đi vô phòng thay quần áo rồi đi tắm. bên ngoài phòng khách mọi người vẫn nói chuyện rôm rả. Mọi hôm cái nhà vắng như chùa bà đanh, hôm nay đông đúc nên tôi cũng phấn khích lắm. Có bàn tay phụ nữ vào là cái gì cũng đc tươm tất. 2 mâm cơm ngon lành được bày biện đẹp đẽ. - Bố, nay bố chủ xị phát biểu đi - tôi nói - Không, cái này để Linh Nga - tôi quay sang Linh Nga thấy cô ấy đang đỏ mặt. Còn mọi người cứ tủm tỉm cười - Là sao ta? - tôi thấy hơi lạ - Hỏi Linh Nga ấy - Mẹ tôi cười - Có chuyện gì thế em? - tôi quay sang Linh Nga Cô ấy đỏ mặt nhưng rồi cũng cất lời - Hôm nay, con mạn phép mời 2 bác lên, mời mọi người có mặt ở đây là vì con muốn tổ chức 1 sinh nhật vui vẻ cho người yêu con ạ - Linh Nga ấp úng và nói, nói xong mọi người đồng loạt vỗ tay - Gì cơ - tôi há hốc mồm - hôm nay mùng mấy mà sinh nhật - Cái thằng, mày chỉ biết làm thôi à. Đến cái sinh nhật của mình còn không nhớ - mẹ tôi mắng - Đúng rồi, hôm nay sinh nhật mình. Hề, con cảm ơn bố mẹ, cảm ơn mọi người nhiều nha. - Tao tưởng mày nhớ sinh nhật chứ, làm ít thôi ko não mày có ngày bị liệt đấy. - thằng Vũ đả kích - Rồi, cái chuyện làm ăn ko tránh mọi người nâng ly, chúc mừng sinh nhật. Cảm ơn mọi người lần nữa. Tôi ghé sang tai Linh Nga thì thầm - Cảm ơn vợ nha Cô ấy mỉm cười 1 nụ cười mãn nguyện rồi nói nhỏ - E mà ko tổ chức chắc anh cũng quên luôn sinh nhật - Thế mới cần người yêu để nhớ chứ - cười. Mọi người nói chuyện rôm rả, thằng Quân, thằng Vũ và bố tôi bàn chuyện công việc, chính trị cho đến xã hội. Duy chỉ thấy có thằng Nhật là ngồi im từ đầu - Nhật, uống đi - tôi gọi - Vâng, cháu mời bác, em mời các anh - nó cầm chén rượu lên uống - Nhật này, bác không phải bố mẹ cháu nhưng bác có mấy điều muốn nói với cháu - bố tôi lúc này uống cũng ngà ngà - Dạ vâng - nó bẽn lẽn - Đàn ông dám làm dám chịu, cũng đừng nề hà việc gì cả, cũng đừng đánh bóng bề ngoài quá khi mình chưa có đủ khả năng. Mình hơn người này thì sẽ có người khác hơn mình. Cuộc sống còn dài, còn nhiều cơ hội cho cháu khẳng định. Bác làm giáo viên, mẹ cháu cũng làm giáo viên. Cũng là cái lợi cho cháu, nhưng cũng phải trông vào đó. Người ta lại nói con nhà giáo vừa láo vừa ngu thì ko được. Đấy là bác cứ nói thật. Có vấp ngã mới có bài học, và luôn luôn nhớ rằng làm gì cũng phải nghĩ trước nghĩ sau, nhớ đến hậu quả. Nha - Dạ vâng, cháu biết rồi - Nhớ nhé, thoải mái uống đi, nay sinh nhật anh. Bác cháu mình làm chén - Vâng - Uống đi em - thằng Quân Cố lên thanh niên. Sự hiện diện của Ngọc dường như bố mẹ tôi vẫn chưa rõ, chắc vẫn nghĩ là người ở cùng với Linh Nga - À, dạo này xông việc ở cửa hàng mới thế nào - Mẹ tôi hỏi Linh Nga và Huyền - Dạ kinh doanh cũng được bác ạ - Ổn định rồi thì 2 đứa chuẩn bị mà bố trí cưới xin đi cho bố mẹ nhờ cái - Ơ nhưng mà - Mày thì suốt ngày nhưng - mẹ tôi chặn họng - Đúng đấy bác ạ, bây giờ bác cứ phải ép đi bác - Quân châm chọc - Còn cái thân mày nữa đấy. Đang ngồi nói chuyện thì có điện thoại. Trang tít calling. Tôi đi ra ban công nghe - Anh nghe này - Anh xuống dưới sân đi, e có tí việc - nghe giọng cô bé có vẻ buồn - Sao không lên đây - E có việc phải đi luôn - Ừ, đợi tí Tôi quay vào nói với mọi người - Con chạy xuống dưới tí, mọi người cứ ăn uống đi nhé Mọi người lại gọi với theo hỏi " đi đâu thế" " mua gì thế" " có việc gì thế" Xuống tới nơi thấy Trang đang đứng đợi tôi ở gốc cây, quay mặt ra đường. Tôi nhanh chạy đến - Hey nhóc, có chuyện gì đấy. Trang chìa 2 tay đưa tôi 1 cái túi cũng chẳng nói lời nào. Ánh mắt không giấu được vẻ buồn bã - Gì đây? - Quà sinh nhật anh - Đến rồi sao không lên nhà - E lên rồi. - Lên rồi sao không vào? - E không thích. Sinh nhật vui vẻ nha - Trang quay đi định gọi xe taxi - Này - Gì ạ - Trang ngoái lại nhìn tôi, đôi mắt rưng rưng như bị tủi thân - Anh cảm ơn - Không có gì đâu. E quen rồi. Anh lên nhà đi - Trang vội vã gọi taxi rồi rời khỏi tầm mắt tôi. Tôi vẫn đứng đó chờ cho cô bé đi khuất. Tôi cảm thấy có thứ gì đó ứ nghẹn trong cổ, cảm thấy mình có lỗi với Trang, cô bé đang cố giấu đi những nỗi buồn. Tôi cũng đang cố giấu đi những giọt nước mắt vì những điều mà cô bé đã làm cho tôi. Từ khi nào, từ bao giờ Trang lại lặng lẽ đến như vậy? Tôi quay lại bữa tiệc mà mọi người tổ chức cho tôi, dường như có thứ gì đó cắt đứt mạch cảm xúc của tôi. Không hiểu sao tôi lại cứ băn khoăn, cứ trăn trở. Hình ảnh Trang quay đi nó cứ hiện lên trong đầu tôi. Sau bữa cơm, mọi người có mua cho tôi 1 cái bánh , tôi cũng thổi nên và ước 1 vài điều cho bản thân, cho bố mẹ và cho Linh Nga. Dần dần nhờ có Linh Nga nên cái suy nghĩ kia cũng tan biến. Tôi thật sự vui vẻ bên những người thân của mình. Tàn cuộc, mọi người đi về hết. Tôi cùng Linh Nga đi dạo, tiện đường đưa cô ấy đi về - Anh đưa tay anh đây - cô ấy chủ động nắm tay tôi - Cảm ơn người thương lần nữa nha - tôi quay sang mỉm cười - E cũng đoán anh quên sinh nhật tại vì đợt này anh kêu công việc bận quá trời. - Thật ra mặc định mấy năm nay anh vẫn 1 mình, sinh nhật anh cũng ko nhớ chỉ có... - Chị Trang nhớ - Linh Nga nhìn xa xăm - Nhưng không sao, e sẽ là người nhớ tất cả những gì liên quan đến anh. - Lúc nãy Trang có đến gặp, lúc anh xuống - E biết. - E ko giận anh à? - Không, vì e nghĩ e may mắn hơn chị ấy khi được anh yêu thương. - Ừ, mà e này. E đã bao giờ có suy nghĩ rời xa anh chưa? - Sao anh lại hỏi thế? - E cứ trả lời đi - Cũng đôi ba lần - Sao nhiều thế - tôi hoảng hốt - Vì có nhiều lúc e cảm thấy e kiệt sức. Đến bây giờ e vẫn không hiểu nổi rằng e yêu anh nhiều như vậy. Những lúc e muốn mặc kệ anh, rời bỏ anh. Nhưng e biết anh yêu e, và e cũng thương anh nữa. Anh đã trải qua nhiều chuyện. E không biết nếu e bỏ anh thì anh sẽ thế nào - Ừ , nắm chặt tay anh vào nhé, mùa đông đến rồi đó em! Đêm đó về tôi cũng nhận được tin nhắn của chúc mừng sinh nhật. Nhớ đến túi quà Trang đưa lúc tối, tôi mở ra. Bên trong là 1 bộ quần áo, 1 chiếc khăn len kèm theo mảnh giấy " Quần áo em mua, khăn len em đan. Chúc anh sinh nhật vui vẻ, thêm tuổi mới đừng khó tính với em nữa nha" Không ngờ Trang lại đan được chiếc khăn này, cô bé tiểu thư ngày nào đã trưởng thành thật rồi sao. Thấp thoáng đâu đây sự điềm tĩnh của cô bé. Dù sao thì cũng mừng vì điều đó. Gần 1 tháng sau tôi có điện thoại của Trà - Alo - Ông ơi, bố tôi....- nó khóc nức nở
Tác giả loại Truyện TeenNguồn vozTrạng thái FULLSố chương 67Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Cậu là một sinh viên ngành kiến trúc vừa mới ra trường, may mắn thay khi được vào công ty của người quen để làm việc, một điều mơ ước đối với nhiều sinh viên trong thời buổi kinh tế hiện nay. Một kiến trúc sư trẻ tuổi, bắt đầu bươn... chải với cuộc sống với nhiều thách thức và hoài là một người đẹp trai phong độ, cực kỳ menly nhưng mỗi tội nhát gái. Từ nhỏ đến lớn không hề có đứa bạn gái nào, đã vậy học ngành xây dựng chỉ toàn đàn ông với nhau, và dù có đứng trước gái xinh đến mấy, cầu đều tỏ ra tự tin và nghiêm túc, cho đến khi gặp được cô
Chọn chế độ đọc Sáng - Tối Tác giả Mr..Brad Nguồn vozForums Tình trạng Drop Chúc các bạn có những phút giây thư giãn trên Đọc Truyện Voz! Drop - Yêu người cùng tên - 69 chap BÌNH LUẬN VỀ TRUYỆN Các bạn like Page để ủng hộ nhé! MỚI UPDATE$type=list-tab$date=0$au=0$c=5$src=recent-posts$com=0 AnhChàngBéCon BạnLoằn BạnThânYêu BiênGiớiNgàyThángNăm BíMậtKinhHoàngTrongQuánNet CáChépMùaDịch CasinoKýSự CănNhàKho ChạyÁn ChịQuảnLýDễThương ChuyệnBựaThờiĐiHọc ChuyệnCủaBun ChuyệnLinhTinhTạiHạ ChuyệnLoạnXịNgậu ChuyệnTìnhTênTàiXếCứngĐầuVàCôGiáoBướngBỉnh ChuyệnVềNữSaleBĐS CóLẽAnhQuáNgốc ConChủTịch ConĐườngMangTênEm CóNênYêuCôBạnThânĐểBảoVệCôẤy ConGáiSếpTổngVàOsinCấpCao CôBéHàNội CôGiáoChủNhiệmCủaTôi CưaChịHàngXóm DầuKhí DòngĐờiNổiTrôi DuyênTrời ĐãNhớMộtCuộcĐời ĐơnPhương ĐứngDậyTừVấpNgã ĐừngĐùaVớiGáiHư ĐừngĐùaVớiTeen ĐừngLàCảThếGiớiCủaNhau EmHàngXómĐốiDiệnNhàTôi EmSinhRaLàĐểHạnhPhúc GáiĐếnỞCùngNhà GấuEmCóVõ GấuEmLàHotGirl GópTiềnChơiCave HaiChịEmTinder HậuHóaĐơn HậuHóaĐơnPhiênBảnThực HóaĐơn IUsedToBeASugarBaby KhépLạiQuáKhứ KhôngPhảiTruyệnKinhDị KýSựChuyểnMộ KýỨcMộtThờiNgangDọc KýỨcVuiKhổ LàmNghệThuậtPhảiCóĐamMê LàmViệcTrongQuánMassage LàngQuêThànhPhốTôiVàEm LờiTrầnTìnhCủaMộtẢĐiếm LỡTaySờGấu LỡYêuNgườiTình MưaHayNướcMắt MyMemory NayCãiNhauVớiVợVuiQuáMấyBácẠ Nga NgàyHômQuaĐãTừng NgheCaveKểChuyện NgườiConGáiÁoTrắngTrênQuánBar NhậtKýBuồnChuyệnTù2013 NhữngBóngMaTrênĐườngHoàngHoaThám NhữngChuyệnBựaThờiSinhViên NiềmHạnhPhúcCủaMộtThằngNghèo NữTiếpViên OanGiaNgõHẹp ÔiCáiCuộcĐờiCủaTôi ỞTrọVùngCao PhảiLòngAnh QueEmĐấtĐộc QuêNgoại RanhGiới Sau5NămGấuĐãDốiEm2Lần SayNắngCôEmTánCôChị TạiHạ TánCôGiáo TánGái10kSub TánGáiCùngCơQuan TánGáiTâyTrênMeowchat ThếGiớiCủaCậuCóMàuGì ThờiSinhViên TiềnHóaĐơn TiềnNhiềuThìCóNênMuaNôLệVềChơi TìnhYêuHọcTrò TôiĐangChănRauLàVợCũ TôiĐiTánGái TôiLàGáiDịchVụ TộiLỗi TruyệnKỳBíỞBerlin VẽEmBằngMàuNỗiNhớ VozNgoạiTruyện VôTìnhHônGáiEmPhảiLàmSao XinLỗiAnhYêuEm YêuCaveCaoCấp YêuGáiDịchVụVàCáiKết YêuThầmChịHọ YêuThầmEmVợ YêuThầmVợBạn 100 ngày cố yêu 7 ngày làm gia sư Anh có thể tặng em một nụ hôn không Anh ơi em không phải là rau Bạn gái cũ làm thư ký Bạn gái tôi là lớp trưởng Bản lĩnh ếch cụ Bắt gặp gấu ôm eo thằng khác Bị con bạn thân nhìn thấy chết em rồi Bị đâm khi đi chơi cùng Gấu Bị ép đi xem mặt gái Bị gái ở bể bơi vô ảnh cước vào bụng Boys Già Bố vợ tôi Bỗng dưng anh yêu em thiên thần bé nhỏ Cách chinh phục gái hơn tuổi Cai sữa Cảm nắng chị cùng dãy trọ Cảm ơn em con cave đã thay đổi cuộc đời anh Cát tặc Câu chuyện về 1 checker Chàng lớp trưởng và cô nàng đanh đá Chàng trai năm ấy tôi từng theo đuổi Chăn rau Chăn rau ai dè yêu thật Chị ơi anh yêu em Chuyện của một thằng bị bệnh tim Chuyện của tôi Chuyện em xả hơi Chuyện FA kinh niên và có vợ như nào Chuyện Q4 Chuyện tình buồn của tôi Chuyện tình của anh nhân viên văn phòng và con gái cảnh sát Chuyện tình của mình với gấu người Đài Loan Chuyện tình của tôi nàng và con chó Chuyện tình với em hàng xóm Chuyện tình zồng Chuyện tù Chuyện về người phụ nữ Chuyện xưa và nay Có gấu là người Hàn Con bạn thân Con đường mang tên em Con Thầy - Vợ Bạn - Gái Cơ Quan Cô bạn gái người Mỹ của tôi Cô gái của sếp Cô gái thích coffee đen Cô giáo Em sẽ mãi ở trong trái tim anh Cô giáo và học sinh Cô trợ lý và nàng gia sư Cơn mưa ngang qua Cuộc chiến giữa Nhíp xinh và Quần đùi hoa thủng đũng Cuộc đời một giấc mơ Cuộc đời tôi và những mối tình đi qua Cuối cùng mình cũng lấy được vợ Cưới em gái tiếp viên quán cà phê Cười lên cô bé của tôi Cứu gái đụng xe và câu chuyện tình buồn Cứu net một em sinh viên hot girl Danh Sách Truyện dauphongver01 Dì ơi có phải là tình yêu Dì tôi là một teen girl doithayxx Drop Du học Liên Xô Đã đến lúc phải nói lời tạm biệt Đã nói lời tạm biệt Đang viết Định mệnh của tình yêu Đôi mắt người xưa Em đã bỏ nghề làm nông nghiệp như thế đó Em đã là thiên thần Em đã lỡ một tình yêu Em đã nuôi con của người em yêu như thế nào Em hàng xóm đối diện nhà tôi Em hàng xóm mới chuyển về cạnh nhà Em hàng xóm xa lạ Em KTV Massage Em là cô bé của anh Em nhân viên của mama Em sinh ra là để hạnh phúc Gái net Gái trọ cạnh phòng Game Online Chuyện tình 5 năm trước Gấu đã tán em như thế nào Gấu hơn mình 6 tuổi Gấu kute và cực kỳ bá đạo Gấu mình ngủ với 1 gã đã có vợ Gấu mới cao tay trả thù gấu cũ Gấu phản bội sau 7 năm yêu nhau mặn nồng ghost Gia đình hắt hủi say nắng cô nàng lớp 12 Giá như dừng yêu Giảng Viên lái xe bất đắc dĩ Gio_Vo_Tinh2710 Giới hạn tình bạn hay vượt rào Hành trình cưa đổ MC Hành trình tìm lại Happy Ending Hãy hiểu anh người anh yêu Hẹn ước Bồ Công Anh Hoàn thành Học sinh Hối hận vì lấy vợ sớm Hồi ức của một linh hồn Khi vozer đưa gái đi chơi Khiêu vũ giữa bầy gõ Khiêu vũ giữa bầy les khovigaitheo Không lẽ nói cho cả thế giới rằng mình đang yêu Không phải truyện kinh dị Kỷ niệm ngu nhất trong cuộc đời Ký ức xưa Là duyên hay là nợ là chăn hay bị chăn Làm thằng đàn ông tốt không phải lúc nào cũng hay Làm việc cùng EX Lắng nghe nước mắt My memoirs Lần đầu hút cần Lỡ ngủ với chị Lời trần tình của một ả điếm Minh Hoàng và Hoàng Vi Mối tình đầu Một đêm trăng lạnh trai lông bông cảm nắng gái lạnh lùng mrxau Mùa gấu chó Này điếm em yêu chị Này em làm cô dâu của anh nhé Nên là chúng mình lấy nhau đi Ngày không Phây Ngẫm Nghề bồi bàn Nghề Vệ Sĩ Nghi vấn cao thêm sau 4 năm tu luyện Ngỡ quên và ngàn ngày nhớ Người con gái nghiền chữ nạ Người yêu cũ của gấu dọa giết em Người yêu tôi là gái hạng sang Nhà nàng ở cạnh nhà tôi Nhập viện xa nhà Gái thành phố thương Nhật ký anh yêu em Nhật ký chăn rau Nhật ký gã tồi và cô cave bé nhỏ Nhật ký Hoàng Vy Nhật ký làm bố Nhật ký những ngày đầu làm vợ Nhật ký những ngày mưa Nhỏ bạn thân bị less Những đứa em gái và bà xã hiện tại Nó lại nhớ anh như một thói quen khó bỏ Nocturne 1 kí ức đẹp Nợ duyên nợ tình Nửa đêm gấu cầm dao Ở chung với gái Phải lòng anh Phụ nữ không hề khó hiểu Ra mắt gia đình ex Sad Ending Sau 10 năm gặp lại em đã có gấu là bạn thời lớp 1 Say nắng gia sư của em trai Săn nã Sống chung với gái Tạ Trùng Linh hồi ký Tác giả Tại Hạ Tán cô giáo Tán gái bên Hàn Tán gái dễ ợt Tán gái hơn tuổi và những bài học Tán gái khó thế sao Tán gái ở nhà Tán gái Tây Tâm sự Tâm sự của chàng trai 18 tuổi sắp làm bố Tâm sự của một thằng con trai tỉnh lẻ say nắng gái thành phố Tâm sự hồi ký về trại Sa La Điên The day you went away The Khải Huyền Thời trẻ trâu và chuyện tình tù Tín dụng đen Tình đầu sau 1 đêm trắng và phát hiện ra sự phũ phàng Tình yêu và tình dục Tôi đã tiêu 10k như thế nào Tôi Em 2 thế giới Tớ có thể yêu cậu cũng có thể quên cậu ngay lập tức Trả thù gấu chó Trai ngoan dính phải gái hư Trót yêu Trớ trêu Truyện 18 Truyện cười Truyện cười Vôva Truyện ma Truyện ngắn Truyện tâm linh Bố em Từ gặp ma đến gặp gấu Tưởng nhầm gái hư đc nhầm gái ngoan Vì cuộc đời là những luống rau Vị tình đầu Videos Vo_Tonq_Danh_Meo Vợ chồng hàng xóm Vợ ơi anh biết lỗi rồi Vợ xăm hình hổ báo nhưng rất chung tình Vợ yêu Vợ yêu ơi anh yêu em nhiều lắm Xin lỗi em bởi vì anh nghèo Yêu bé Dừa Yêu chị cùng công ty Yêu cô bạn học cùng cấp 1 Yêu em là hạnh phúc đời anh Yêu em nhanh thế Yêu em quá nhanh và nguy hiểm Yêu gái dịch vụ và cái kết Yêu gái matxa và kết cục Yêu người cùng tên Yêu người IQ cao Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái Yêu thầm em gái bạn thân NGẪU NHIÊN$type=list-tab$date=0$au=0$c=5$src=random-posts$com=0 Danh Sách Truyện /fa-fire/ TRUYỆN ĐỌC NHIỀU$type=one$sp=2000$rdm=0$show=item
Thấy bố mẹ buồn, tôi cũng áy náy. Làm con làm cái mà cứ để bố mẹ phải lo. Cuộc đời, tiền đâu phải là tất cả, tôi ko cần giàu, nhưng tôi làm ra tiền để khẳng định mình, tự nuôi sống bản thân. Tôi luôn hoài nghi rằng xã hội bây giờ, con gái thực dụng, tôi luôn mong muốn tìm được 1 người có thể chia sẻ với mình. Lúc buồn đau, lúc hoạn nạn, tôi đã 1 mình tự bước đi, và tự đứng lên để làm việc, để sửa chữa bản thân, có trải qua thì bây giờ mới biết quý trọng những giọt mồ hôi, những giọt nước mắt thấu tận vào trong tim. Sáng hôm sau mình vẫn phải đi làm. 6h chuông báo thức reo. Ra ngoài thì bố mẹ đã dậy từ lúc nào - Dậy sớm thế con! - Vâng, nay con vẫn phải đi làm, chắc chỉ làm buôỉ sáng thôi, chiều con nghỉ - Vậy ăn sáng xong rồi đi - Thôi, con ra ngoài ăn, với lại qua đón Trang đi làm - Vậy điện cho con bé rồi 2 đứa đi ăn luôn, nhớ ăn đấy, có bữa sáng quan trọng nhất thì phải ăn - Vâng - tôi uể oải. Vệ sinh cá nhân xong rồi mặc quần áo đi luôn. Gọi điện cho Trang - Alo, e nghe - Dậy đi rồi ra ngoài ăn sáng - E dậy lâu rồi. A đi đến đâu rồi - Giờ a ở nhà đi, tô son chát phấn gì thì nhanh lên đấy, a đợi mà lâu quá cho e đi taxi đó - Mới sáng đã khó tính rồi, e không trang điểm được chưa? Vội vã phóng xe đi, qua nhà đón Trang rồi đi ăn sáng, xong đến công ty. Tâm trạng của mình không được tốt cho lắm, từ tối qua, và Trang dường như cũng nhận ra điều đó. - Anh, nhớ mai là ngày gì không? - Mai chủ nhật - Thế hôm trước a nói với e làm sao ? anh không nhớ à - Nhớ chứ, mai dẫn nhóc đi sắm đồ, à nhầm, nhóc dẫn anh đi mua áo chứ. Mà e thích gì, anh còn biết lối cày kéo để mua đồ cho e chứ, túi LV, nước hoa chanel, cái gì đắt tiền-ngoài những thứ đó ra muốn gì anh mua cho - Đồ ki bo, ki bo, e chỉ cần anh đi xách đồ cho e thôi, làm vệ sĩ cho e 1 ngày nhé, e nghe lời anh nhiều rồi, bây giờ anh phải nghe lời e. - Được thôi. Cứ ngoan là cái gì anh cũng cho - E hư chắc. Có anh dở dở ương ương khó chiều - Vâng, thế mà có đứa cứ suốt ngày nhõng nhẽo đi theo ấy nhỉ? - Chẳng nói với anh nưã, thôi anh về phòng mà ôm cái đống bản vẽ của anh đi - Sơ ri mà, a lên phòng đây! Ngồi làm việc được lúc, chú Quang gọi tôi xuống phòng - Có việc gì thế chú - Xong bản quy hoạch lên Gia Lâm chưa, rồi chú ạ, cháu chuyển mấy mẫu nhà sang cho anh em bên kết cấu làm rồi. - Ừ, ông Tuân bố Trang mới nói chuyện với chú, đợt này chú giao cho cháu hết đấy, tự lo liệu rồi bố trí anh em làm việc nhé. - Vâng - Mà này chia ra cho anh em nó làm, đưa cho mấy đưá trẻ nó làm để chúng nó vỡ ra, cháu cứ ôm vào ngươì làm không hết việc đâu, mình chỉ kiểm tra khối lượng với chất lượng thôi. Chú thấy cháu cứ cắm đầu vào việc nhiều quá. Tại chú nể ông Tuân nên mơí để cháu làm dự án này đấy - Cháu vẫn đi chơi mà - Chú biết cái nghề của cháu, 1 khi đã hứng thì làm, nhưng ko có hứng thì có nghĩ nát óc ra cũng ko hiệu quả đâu, cho nên làm sao chi phối hợp lí, suy nghĩ ít thôi , bố mẹ chaú nói thế thôi, cái gì đến nó sẽ đến. - Cháu có nghĩ gì đâu, thôi cháu về phòng đây. Tôi lẳng lặng bước ra, đi ra cửa gặp e Trang - Hồ sơ nè anh, chú bảo e đưa cho anh - Ừ, trưa đi ăn với anh không - Cái gì cơ ạ - Trưa đi ăn cơm cùng anh ko ? - Tự nhiên hôm nay chủ động, để e suy nghĩ xem đã. Mọi hôm đến giờ toàn e giục anh đi ăn. Hôm nay thì lại rủ e thì rõ sớm. Sáng mẹ cho anh ăn cái gì à - Vớ vẩn, hỏi lại lần nữa có đi không, chiều nghỉ kiếm chỗ nào chơi đến tối rồi về. - Có phải anh không vậy, anh khua khua tay trước mặt mình – để e bẹo cái cho anh tỉnh nhé – nói là làm, Trang bẹo thật - Này, lợi dụng để sàm sỡ anh đấy à, đang ở công ty đấy. - Kệ chứ, chú Quang bảo e để ý đến anh cho nên e là quản lí của anh, anh làm sao e lại phải chịu trách nhiệm. - Rồi rồi, quản lí hay quản giáo gì cũng được hết. A đi làm việc tiếp đây! Lên phòng uể oải, ngồi được 1 lúc thì Trang lại gọi điện - Anh, bố e vừa điện, bảo chiều cả nhà về quê. Anh có đi không? - Ơ, sao tự nhiên rủ anh đi làm gì - Thì rủ a đi cùng cho vui, đi tối lên luôn, về quê đi vui lắm, đang mùa gặt mà anh. - Thôi, anh đi có quen biết ai ở quê e đâu mà đi - Trước lạ sau quen, với lại hôm nay bố e ko có lái xe, e bảo bố rồi - Ơ hay - E gọi điện xin 2 bác rồi, anh chỉ việc làm vệ sĩ cho e thôi. hehe - Vậy hoá ra đây là e gọi điện cho a để thông báo chứ không phải là để rủ rê anh đi chơi cùng đúng ko hả. Đồ khôn lỏi - Đúng rồi, e thông minh mà, anh ko thấy vậy à, hì hì, cứ thế anh nhé – nói xong là cúp máy luôn Tôi lắc đầu nguây nguẩy, có vẻ tình hình đi quá xa rồi, bố mẹ hiểu lầm, giờ được cả 2 bác nhà Trang lại cũng hiểu lầm, chú Quang cũng hiểu lầm. Tính mình lại sống cầu toàn, tuy nhiều lúc có lạnh lùng thật nhưng không muốn làm mất lòng người thân mình, tặc lưỡi đành chấp nhận đi vậy, có cơ hội giải thích sau. Mà thôi cứ vô tư đi, nghĩ nhiều mệt óc. Làm xong mình cùng về nhà Trang ăn cơm rồi chiều đi về quê nội Trang. Về đến nơi cũng khoảng 3 giờ. Khung cảnh ở quê mát mẻ, thanh bình, nơi đây đúng thật sự là làng quê, có triền đê, có luỹ tre,có những đứa trẻ đá bóng trên bãi cỏ. Người lớn thì ra đồng gặt lúa. Đã lâu lắm rồi tôi mới ngửi thấy mùi thơm của rơm rạ, ngửi thấy mùi khói khi chiều tà của làng quê. Ông nội Trang đã mất từ lâu, giờ chỉ còn bà nội. Bà ở với cô chú ruột của Trang, về đúng ngày gặt, nên chỉ có mình bà ở nhà. - Con chào bà! - Cháu chào bà – tôi chào - Cả nhà cái Trang về rồi đấy à? - Mọi người đi đâu hết rồi bà – bác Tuân nói - À, chú cô đi ra đồng gặt cả rồi, thằng cò cũng đi theo. Bà đang đợi lúa về để suốt lúa đây. Mà đây người yêu Trang à, đẹp trai nhỉ, dân thành phố có khác. - Dạ, cháu không phải dân thành phố đâu ạ - Thành phố hay không ko quan trọng, miễn sao cứ yêu thương cháu gái bà là được rồi. Mà mấy đứa nghỉ ngơi đi, đi đường chắc mệt - Dạ, không sao đâu bà ạ, mà bà ơi, cháu đi vòng vòng quanh xóm tí. 2 bác với bà ngồi nói chuyện đi ạ. E đi cùng không – tôi nói với Trang - Anh đi đâu e đi đấy Chào bà, tôi và Trang đi ra tìm chú thím của cô bé ngoài cánh đồng, ra tới ngõ thì gặp thằng cò e Trang chạy về. Thằng bé tầm 7, 8 tuổi gì đó? - Ơ, chị Trang về - Làm gì mà mồ hôi mồ kê thế này, bố mẹ đâu - Bố mẹ e ngoài đồng, mẹ bảo e về nói với bà gọi người ra đội lúa, sắp gặt xong rồi - Thôi ko phải gọi đâu, để anh ra xem giúp được gì không – tôi hào hứng - Anh có làm được không mà giúp – Trang nói - Để xem, nhóc - dẫn a ra đồng Thằng cò dẫn tôi và Trang ra đồng, thửa ruộng của nhà chú thím ấy chắc tầm 2 sào, 5 người gặt, còn 1 góc nữa chưa gặt xong, lúa thì chưa bó. Tôi xắn quần lên, cởi áo sơ mi ra nhảy xuống đồng. Đúng thật lâu lắm rồi tôi lại phấn khích như thế, tôi cũng đã từng đi gặt, đi bó lúa. Tuổi thơ tôi đã từng đi mò cá, đi thả diều, đã làm đủ thứ. Nhớ ngày xưa, nhà tôi còn nuôi lợn, lớp 7 tôi vớt bèo, nấu cám cho lợn ăn, chẳng ngại thứ gì? - Cháu chào các bác, cháu làm được không ạ - Anh làm cùng cơ quan cháu đấy - Trang nói với mọi người, tay cầm đôi dép vẫn đứng trên bờ ruộng - Trang về à cháu, sao để người yêu xuống ruộng thế này - Ngày xưa cháu cũng làm rồi à, để cháu giúp cô chú - Làm được thì tốt quá rồi, đang không có người Tôi cầm liềm gặt, gặt xong thì bó lúa rồi đội lên bờ để cho lên xe đẩy chở về nhà. Cái đuôi đi theo cứ nói liên mồm - Trông thế này mà ra dáng nông dân phết nhỉ, sếp! - Lại chả không, tí anh có trò này hay lắm. - Trò gì anh - Đợi đi, về nhà suốt lúa xong đã rồi ra đây Tôi giúp cô chú căng bao, dồn thóc vào bao, vì có 2 sào nên cũng nhanh. Xong xuôi việc, cô chú có vẻ hài lòng. - Ai lại để khách đến chơi mà làm thế này, không ngờ cháu biết làm đấy – bố Trang nói - Dạ ở quê ngày trước cháu làm suốt mà bác - Ai tin được ông trưởng phòng biết gặt với biết bó lúa nhỉ - Nhà cháu có 1 mình, việc gì cũng đến tay, không làm thì ai làm. Mà xong rồi bác ạ, cháu với Trang ra đồng tí nữa - Lại đi nữa à, đi nhanh rồi về tắm rửa ăn cơm nhé - Bố cứ yên tâm, con làm hướng dẫn viên cho , hì hì – Trang toe toét Tôi và Trang cùng ra đồng lần nữa - Anh dẫn e ra đây làm gì? - Vồ cào cào - Vồ cào cào là sao? - Cái con nó đậu trên gốc cây lúa kia kìa. - Sao lại bắt nó làm gì hả anh? - Ăn chứ làm gì nữa - Eo ơi, ghê khiếp đi được - Vậy đứng trên này đi, anh xuống ruộng, mà thôi về gọi thằng cò ra đây cho anh Trang chạy về gọi thằng cò, mình xuống ruộng, vồ 1 lúc được vài chục con. 2 chị em lon ton ra đến nơi - Ê cu, biết ăn con này không? - E không, ăn được à anh – thằng cò nói - Ăn được, đi vồ nó với anh, tí anh chế biến cho mà ăn. Mà này thấy con nào to hơn con cào cào thì vồ nốt nhé. Biết con muồm muỗm không? - Dạ biết Ngày trước ở quê mình nhiều cào cào lắm, nhưng bây giờ phun thuốc sâu nhiều quá đâm ra chúng chết hết. 2 anh em bắt 1 lúc cũng được nhiều nhiều. Dẫm vào bùn lấm hết lên quần áo và mặt. Lúc tôi lên bờ Trang chạy lại - Lại đây em bảo - Gì cơ Cô nhóc vứt đôi dép xuống, phủi phủi tay vào áo, rồi lấy tay lau mấy vết bùn bị bắn trên mặt tôi - Này đừng có lợi dụng sàm sỡ anh đấy nha - E thèm vào, hết bẩn rồi đó. - Cò, chạy về nhà lấy cái bật lửa ra đây cho anh – tôi quay sang thằng cò nói - Anh đừng bảo là đốt đống rơm nhà người ta đấy nha – Trang cười Thằng cò chạy nhanh về nhà lấy bật lửa ra, mình sai nó đi lấy thêm ít rơm nữa. Thế là 2 anh em hì hụi đốt rơm, cào cào thì vặt đầu đi, lấy que tre nhỏ xiên qua bụng cho lên nướng. - Chạy đi kiếm cho anh cái lá khoai nước, càng to càng tốt nhé - khổ thân thằng bé cứ bị mình sai vặt. Mình nướng bị cháy mất 1 ít, còn 1 ít ăn được. - E ăn không - Sợ lắm anh ơi, nhỡ bị làm sao – Trang sợ sệt - Không làm sao đâu, ăn 1 con thôi, thơm lắm! Mình cầm 1 con lên đút vào miệng Trang, cô bé nhắm mắt nhắm mũi ăn. - Ơ thơm thế anh ơi, e con nữa đi - Sao bảo không ăn, đợi a nướng cho con muồm muỗm - Nhưng mà ăn xong có đau bụng không anh - Ăn ít thôi, ăn cho biết mùi thôi còn lại để anh - Đồ tham lam, thế mà e ko biết, mọi lần về quê chả ai chỉ cho e ăn con này cả - Thì bây giờ có người chỉ rồi đó thôi Tôi và Trang cùng thằng cò ngồi túm lại cái đống cào cào, hì hụi nướng, hì hụi ăn. Ăn xong thì thằng cò chạy về nhà trước - Này Trang, anh muốn đi 1 chỗ nữa - Chỗ nào anh - Lên đê đi Trang dẫn tôi lên đê, 1 mặt quay ra sông, 1 mặt quay về cánh đồng. Tôi đã từng ước ao 1 lần được nằm lên đó, ngửa mặt lên trời. Quê tôi không có đê, tôi muốn nằm xuống để nhìn lên cao bầu trời trong xanh, khi đó tâm hồn thật thoải mái - Nằm ko? - Anh đi mà nằm, nằm xong về người e ngứa ai chịu trách nhiệm - E ko nằm thì thôi, về trước đi - E ngồi vậy Tôi ngẩng mặt lên nhìn bầu trời, lúc này nắng đã tắt, nhưng vệt sáng yếu ớt, xa xăm xa xăm. Không ngờ chuyến đi tôi ko hề muốn tí nào lại cho tôi quay về tuổi thơ ngọt ngào như vậy. Tôi nằm còn Trang ngồi cạnh, 2 đứa ngửa mặt lên trời - Trang này, anh cảm ơn nhé! - Tự nhiên sếp khách sáo thế, sao cảm ơn e - Thì đầu tiên anh không định về với e đâu, không ngờ về lại vui như thế! - Hì, mà e không ngờ anh lại như thế đấy - Anh làm sao? - Thì gặt , đội lúa, bắt cào cào, nằm trên đê mơ mộng như bây giờ, khác xa với hình ảnh quen thuộc của anh - Ngày xưa nhà anh cũng ko có điều kiện nên anh phải làm, anh phải lao động, có 1 mình bố mẹ a cũng không chiều chuộng a, anh còn biết câu cáy, buổi tối biết cầm đèn đi soi cua ở ao nữa cơ. - E thì lên hn từ nhỏ nên nhiều thứ e không biết, nhìn a thoải mái thế này e cũng vui - Anh còn vui chết đi được nói gì e Trang bất ngờ nằm xuống cạnh tôi, 2 tay tôi để sau gáy gối đầu lên rồi, quay mặt sang , gặp ánh mắt của Trang, 2 đứa nhìn nhau - Thôi đi về đi em - tôi bật dậy - Vâng, hì hì, anh cõng e nhé - Nặng lắm anh ko cõng đâu - Đàn ông gì mà yếu đuối, chả galăng chút nào! Nghe cái từ "yếu đuối" mình tự nhiên lại nghĩ đến cô ta. Không biết giờ cô ta đang làm gì, đã tìm được việc chưa. Nhưng thôi chả liên quan gì đến mình, chỉ là suy nghĩ thoáng qua thôi mà! - 1 đoạn thôi đấy nhé - Có thế chứ, hehe Mình cõng Trang được mấy chục mét, 2 đứa đi bộ về đến nhà - Mệt không cháu – Bà hỏi - Dạ không bà ạ - 2 đứa đồng thanh - Thôi tắm rửa đi rồi ăn cơm , mà bà biết 2 đứa đi đâu rồi nhé. – cười - Thằng cò nó chạy về bảo "2 anh chị đang tình cảm ở trên đê mẹ ạ" bà thím Trang nói vọng từ trong bếp ra Tình ngay lí gian, bây giờ có giải thích cũng chả ai tin, tôi chỉ biết cười ngượng, còn mọi người thì cứ tủm tỉm cười. Ăn cơm xong, tôi cùng bố mẹ Trang về Hà Nội, 9h mới bắt đầu ở đó đi, uống mấy chén rượu bà nội Trang nấu vào thấy tây tây, phê phê. Trên đường lái xe tít, cũng may là đường vắng người. 10 rưỡi về đến nhà Trang, cũng xin phép 2 bác về luôn. - Cháu đi xe máy về được không đấy? - Dạ cháu đi được bác ạ, cháu chào 2 bác ạ! - Trang ra mở cổng cho anh về đi con Cô bé nhanh nhảu đi trước, ra đến cổng Trang nói - Anh về cẩn thận nha - Ừ, mà hôm nay vui thật đấy, cảm ơn nhóc nha - Anh cứ như vậy là được rồi, khỏi cảm ơn, mai anh còn làm vệ sĩ cho e đấy. - Ờ nhỉ, nhưng mai mấy giờ đi thế, mà nghĩ đi đâu chưa? - Bao giờ dậy e gọi nhé, để e chủ động qua. E định dẫn a đi mua mấy cái áo sơ mi, áo ngắn tay, quần để a mặc đi làm - Ờ, mà sao mua lắm thế - Anh có chịu mua đâu, mẹ a nói ngày trước quần áo anh toàn mẹ anh mua,đến quần chíp cũng mẹ mua - Cái gì vậy trời, mẹ ơi là mẹ - Haha, không phải ngượng, thôi anh về đi nhé, về tới nhà nhớ gọi cho e - Ừ, anh về đây! Trang bất ngờ lại sát thì thầm vào tai mình - Anh là đồ ngốc, ngốc ngốc ngốc, người ta đã như thế rồi mà còn không biết đường - Ngốc kệ anh, mà này, từ mai anh gọi e là tít nhé – Trang tít, lúc nào cũng tít hết cả mắt, miệng thì xoắn liên hồi. Tít tít, hê hê, anh về đây! Tạm biệt cô bé, mình đi về trong lòng phấn khích, vui vẻ. Mình biết tình cảm của e nó dành cho mình, nhưng mình vẫn chưa sẵn sàng, vẫn chưa muốn yêu. Hãy cho anh thêm 1 thời gian nữa nhé, lúc đó anh sẽ tự tìm đến e. P/s Mình cảm thấy chap này nó thật sự ko đi theo ý muốn của mình, và không theo được mạch câu truyện cho lắm. Các thím thông cảm Các thím hãy đợi ở những chap sau nhé!
Ca khúc Yêu Người Cùng Tên do ca sĩ Trường Sơn thể hiện, thuộc thể loại Trữ Tình. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát yeu nguoi cung ten mp3, playlist/album, MV/Video yeu nguoi cung ten miễn phí tại
yêu người cùng tên